Hai người tiến vào trong lầu các.
Những lầu các này được xây dựng bên trong sơn cốc, mỗi một toà đều cao ba tầng, gian phòng này nối tiếp gian phòng kia.
Sau khi ba người điền xong thông tin thì nhận được một chiếc chìa khoá phòng, Lý Vân Tiêu nhìn Thời Thanh Trúc và Tần Ninh vào phòng, vẻ mặt tràn đầy hâm mộ.
Mỹ nhân ở bên cạnh! Trông Tần Ninh chẳng giống như là tới tham gia khảo hạch, càng giống đến đây để trải nghiệm cuộc sống hơn.
Trong phòng.
Thời Thanh Trúc lười biếng nằm trên giường.
Còn Tần Ninh ngồi tựa vào cửa sổ, quan sát cảnh vật bên ngoài khung cửa.
“Thánh Đạo tông này…để lại cho ta ấn tượng không tốt chút nào…”, lúc này, Thời Thanh Trúc nằm sấp trên giường, hai chân nâng lên đung đưa, nàng mỉm cười nói: “Nhìn dáng vẻ hẹp hòi của chàng kìa, mấy tên đệ tử tự cao tự đại thôi mà”.
Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, sau đó đi đến bên giường, bàn tay vỗ nhẹ xuống dưới.
Bốp! Lúc này, khuôn mặt của Thời Thanh Trúc đỏ bừng lên.