“Còn Lý trưởng lão người… dường như chưa từng thấy phương thức ngự thú của Tần Ninh, nếu như Tần Ninh thực sự là thiên chi kiêu tử, là yêu nghiệt ở đan đạo và ngự thú đạo, vậy thì hai vị trưởng lão có thể tranh giành, nhưng nếu Tần Ninh chỉ có thiên phú tu luyện cường đại, ở lĩnh vực đan đạo và ngự thú đạo lại không cường đại như vậy…”
Tư Mã Tuyết Thiên nói xong.
Vân Thanh Tuyền im lặng không nói gì.
Tuy rằng ông ta chỉ hỏi Tần Ninh mấy vấn đề, nhưng ông ta có thể xác định, thuật luyện đan của Tần Ninh chắc chắn không tầm thường.
Còn Lý Vinh Ưng lúc này mới sửng sốt.
Đúng vậy!
Ông ta chỉ nghe Cảnh Hoành nói, kỳ khảo hạch xuất hiện một vị đệ tử là ngự thú sư nên lập tức chạy đến.
Rốt cuộc là Tần Ninh ngự thú như thế nào, ông ta quả thực là không được chứng kiến.
Sở dĩ tranh giành kịch liệt như vậy, đơn giản là vì thấy Vân Thanh Tuyền đến cướp người, trong lòng ông ta không thoải mái.
Không quản có phải thiên tài ngự thú hay không, cứ tranh đoạt trước rồi nói sau.