Thế nhưng, đây chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Trên thực tế, một khi tiến vào khu vực thí luyện, đệ tử của các tông môn sẽ chém giết lẫn nhau, đây là chuyện không thể bình thường hơn.
Chuyện cướp đoạt điểm tích luỹ cũng là chuyện cực kỳ bình thường.
Lý Nhàn Ngư nói tiếp: “Bảy vị đạo tử Thánh Đạo tông, năm vị thiếu cung chủ Đà La cung, ba vị đan tử Cửu Nguyên đan tông, bốn vị nguyệt thiên kiêu động thiên Huyền Nguyệt, năm vị thánh tử thánh địa Thanh Dương”.
“Hai mươi tư người này là thiên chi kiêu tử vô cùng chói mắt, là những người dẫn đầu quan trọng, ngoại trừ bọn họ, còn có các đệ tử đứng đầu trong các tông, cùng với các thiên kiêu đỉnh phong kém hơn một bậc trong tông môn”.
“Thêm cả những đệ tử có cảnh giới Đại Thần Tôn bên trong tông môn, tương đối chói mắt”.
Lý Nhàn Ngư nhìn về phía Tần Ninh, nghiêm túc nói: “Sự việc sư tôn muốn con điều tra, liên quan đến tin tức của Ma tộc bên trong thánh địa Thanh Dương, trong một năm qua con cũng đã điều tra không ít lần, thế nhưng… trong thánh địa Thanh Dương, không hề có chút tin tức gì của Ma tộc”.
“Không biết là do đệ tử không đủ năng lực, hay là do Ma tộc trong thánh địa Thanh Dương che giấu quá tốt, hoặc là trong thánh địa Thanh Dương, quả thực không có Ma tộc”.
Tần Ninh bưng chén rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.