Ngay sau đó, chỉ thấy được ở trên thân cây đột nhiên lộ ra một đôi mắt, một đôi lông mày, còn có cả miệng, một cái mũi, trên dưới miệng còn có râu, dần dần hình thành một khuôn mặt người trên thân cây, hoặc có thể nói là khuôn mặt của một ông lão.
"Gọi ngươi ngươi không để ý tới ta, chỉ có thể dùng biện pháp mạnh thôi!"
Tần Ninh lẩm bẩm.
Lúc này khuôn mặt ông lão kia nhe răng toét miệng nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: "Đại thiếu gia của ta, người lại làm gì vậy!"
"Nhàn rỗi không chuyện gì, tìm ngươi trò chuyện một chút không được sao?", Tần Ninh cười nói: "Vả lại ngươi bắt người phụ nữ của ta, còn không thả ra à?"
"Gì cơ?"
Ông lão vội vàng nói: "Ta oan uổng quá, vất vả lắm mới đổi được hang ổ, cắm rễ ở chỗ này, còn chưa được yên tĩnh bao lâu, cô bé kia đã tới rồi, ta thấy nàng rất kỳ lạ nên mới muốn bắt nàng lại..."
"Giả vờ à?"
Tần Ninh liếc nhìn khuôn mặt già nua trên thân cây, tiếp tục nói: "Lúc trước ở đại lục Vạn Thiên đã từng nhìn thấy một phân niệm của ngươi, không ngờ lại gặp được ngươi ở chỗ này nữa!"
Cây Thế Giới!
Nơi đây ẩn chứa linh hồn của cây Thế Giới!