Thần Tinh Dịch nhìn Sở Mậu với vẻ mặt đầy kính nể.
Hắn ta thích nữ nhân và những nữ nhân hắn ta yêu đều thuộc Nhân tộc, còn Ma tộc Huyết Nhãn đâu phải đồng loại, thế mà Sở Mậu cũng... “xơi” được à?
“Tần Ninh!”
Phút chốc, Sở Mậu vô cùng giận dữ, mặt đỏ tía tai như thể muốn xông lên giết chết Tần Ninh ngay tắp lự.
"Tình nồng ý đượm, theo ta thấy thì chưa chắc đâu!"
Tần Ninh nói: "Ngươi sẵn sàng trở thành phản đồ phản bội Nhân tộc vì bà ta, để xem bà ta có sẵn sàng từ bỏ mạng sống của mình vì ngươi không".
"Sở Mậu, ta sẽ không giết ngươi mà ta sẽ cho tất cả mọi người trên Tây Hoa Thiên đều biết ngươi bị ta hành hạ đến thoi thóp. Ta chống mắt lên xem Quỷ Anh Vương mà ngươi yêu sâu đậm có đến cứu ngươi không!"
Vừa dứt câu thì Sở Mậu lập tức phẫn nộ gầm thét: "Tần Ninh, ngươi không giữ lời, ngươi là đồ khốn nạn, đồ khốn nạn!"
"Ta chả cần giữ lời với loại người như ngươi".
Tần Ninh hờ hững nói: "Thua ở trong tay ta, xem như ngươi xui xẻo rồi".
"Đàm Tùng hận Ma tộc thấu xương, còn mối hận của ta đối với Ma tộc thì đã khắc sâu vào tận xương tủy!"
"Sở Mậu, ngươi hãy mở con mắt ra mà nhìn xem, nếu như Quỷ Anh Vương xuất hiện, ta sẽ giết bà ta, để xem bà ta yêu ngươi thật lòng hay chỉ là lợi dụng ngươi thôi".
Giờ phút này, mặt mày Tần Ninh lạnh lùng như ma quỷ.
Sở Mậu la hét inh ỏi, tức tối mắng chửi nhưng Tần Ninh hoàn toàn chẳng thèm quan tâm.
Lúc này, Tần Ninh đứng dậy đi lên một cái đầu của Cửu Anh, nhìn chân trời phía trước.