Nó nghe vậy thì hoàn toàn ngây người.
Thật hay giả vậy?
Như thế này cũng quá là cường đại rồi! Khó trách Tần Ninh lại bày ra Cửu Nguyên Đan Điển trước, nếu không với một quyền này, quả thực sẽ xảy ra vấn đề.
Lúc này, Lâm Bặc bình tĩnh nhìn về phía Tần Ninh.
Hai tay ông ta chậm rãi mở ra, khí tức trong cơ thể bùng nổ, mái tóc không gió vẫn tung bay, trong chớp mắt, trước người ngưng tụ ra phù ấn, hóa thành những vân gỗ, khắc nên một bức tranh, ngưng tụ thành mộc long.
Sau khi mộc long được điêu khắc xong thì lập tức chui ra khỏi phù chú, hóa thành mộc long dài nghìn trượng, cả cơ thể màu xanh đậm, hào quang bắn ra bốn phía.
Lúc này, Lâm Bặc đứng trên cơ thể của thanh long, bàn tay siết chặt, hư không run rẩy, một thanh kiếm gỗ xuất hiện.
Kiếm dài ba thước, toàn thân phủ đầy vân gỗ, thế nhưng chỉ cần khẽ vung lên là có thể xé rách hư không, tựa như kiếm này nặng cả vạn quân.
Ngay sau đó, bàn tay Lâm Bặc nắm chặt, nhất thời, lại một thanh đao xuất hiện trong tay ông ta.
Thanh đao kia cũng là đao gỗ, thế nhưng lưỡi đao gỗ lại mỏng như cánh ve, khác biệt với thân đao, tựa như còn sắc bén hơn cả sắt thép.