Trên thuyền, Tần Ninh nhìn về phía Tiểu Nhan rồi quay sang nhìn thi thể của cô gái nọ, lại nhìn đống tiên thạch lơ lửng trước mặt mình với vẻ mặt bình tĩnh.
Thú vị thật.
Xem ra, sau khi đến Thượng Tam Thiên, hắn vẫn còn bị người ta xem thường lắm! Tần Ninh không nhận tiên thạch mà ôm Tiểu Nhan vào lòng, bước từng bước, đứng trên mặt hồ, sau đó đi tới trước thuyền hoa.
Lúc này, trong thuyền hoa cũng đã biết có hai hoa khôi đã chết, tú bà dẫn người tới nơi, nhưng chỉ cần Hoa Thái Nguyên bộc lộ thân phận của hắn ta là tú bà cười giả lả ngay, không dám chất vấn câu nào.
Có ai trong thành Bách Hoa chọc nhà họ Hoa nổi đâu chứ?
Sau khi giải quyết với người của thuyền hoa, Hoa Thái Nguyên quay lại, thấy Hoa Vân Phi đang nhìn người thanh niên áo trắng không chớp mắt.
Chính xác hơn là nhìn cô bé trong lòng người thanh niên áo trắng.
Hoa Thái Nguyên hiểu ý ngay! Trong tình huống bình thường, Hoa Vân Phi là người bình thường, nhưng hễ dính tới phụ nữ là biến thành một tên súc sinh hàng thật giá thật.
Có điều, Hoa Thái Nguyên thừa hiểu mình còn phải dựa vào Hoa Vân Phi, có chỗ đứng vững chắc trong nhà họ Hoa để sau này làm tộc trưởng của gia tộc, thế nên hắn ta nghe theo lời Hoa Vân Phi răm rắp.