Dứt lời, sắc mặt Bắc Đấu Diêm trở nên rất quái lạ.
Trên người hắn còn máu Quân giả nữa à?
Tần Ninh nói thêm: “Thật ra ta phải cảm ơn công tử Vân Tử Diệp đấy, tuy rằng không biết tên thật của ngươi là gì nhưng ta thành thật cảm ơn ngươi”.
“Nhờ ngươi tặng cho ta sáu con cổ trùng này mà ta mới có thể dựa vào máu Quân giả đứng ở đây tán gẫu với Cửu Thiên Huyền Tiên, nếu không, không có phu nhân và đệ tử ở bên sao ta dám đối nghịch với một vị Cửu Thiên Huyền Tiên cửu trọng thiên đây chứ?”
Vừa dứt lời, tay Tần Ninh chuyển động, một giọt máu Quân giả nữa xuất hiện.
Máu Quân giả nhỏ xuống.
Thiên Ngô Cổ Công, Sa Mạn La Xà Cổ, Đại Lực Hùng, Hấp Ma Văn Cổ, Ám Ảnh Huyết Bức Cổ, Thị Huyết Hồng Nghị Cổ.
Sáu con cổ thú chịu không nổi sự cám dỗ ấy, cơ thể chúng run lên.
Đối với chúng, máu Quân giả là một món ngon tuyệt hảo.
Chúng không thể chống lại thứ thức ăn ngon lành ấy được!
Từng giọt máu Quân giả nhỏ xuống đều bị sáu con cổ thú lao vào ăn ngấu nghiến.