Phong Thiếu Gia Theo Đuổi Vợ

Chương 147

Tuy nhiên, khi nghe những lời của Phong Quyết, bác sĩ chỉ lắc đầu trong sự khó xử.

Dù cho y học hiện nay đã phát triển rất nhiều và trang thiết bị y tế cũng đầy đủ, nhưng khi đối mặt với tình huống nan giải như vậy, ông ta cũng bó tay không có cách nào.

Thấy bác sĩ hiện rõ vẻ mặt không thể nghĩ ra biện pháp nào khác, Phong Quyết cũng chỉ đành từ bỏ.

Trong lòng anh hiểu rõ rằng mình phải giữ bình tĩnh, không thể để tâm trí mình bị ảnh hưởng bởi những chuyện khác.

Hai phương án mà bác sĩ vừa nói rõ ràng đều sẽ gây ra mức độ nguy hiểm khác nhau cho Thẩm Thanh Âm.

Và dù là phương án nào, cũng đều là điều mà Phong Quyết không thể nào chấp nhận.

Nếu những bác sĩ này không có cách nào, vậy ai có thể cứu Thẩm Thanh Âm đây?

Trên đời này có ai có tài năng kỳ diệu đến mức có thể hồi sinh người chết?

Phong Quyết đột nhiên rơi vào trầm tư, rất nhanh, hình ảnh của một người phụ nữ bỗng hiện lên trong đầu anh.

Giản Khuynh Thành.

Nghĩ đến Giản Khuynh Thành ánh mắt Phong Quyết bỗng sáng lên.

Giản Khuynh Thành là bác sỹ nổi tiếng trong lĩnh vực này.

Mặc dù cô không thường xuyên làm việc trong bệnh viện, nhưng những phương pháp của cô lại khiến mọi người phải thán phục.

Phong Quyết biết rõ rằng đối với những vết thương phức tạp như Thẩm Thanh Âm, Giản Khuynh Thành chắc chắn đã gặp rất nhiều trong quá trình điều trị cho người khác.

Vì vậy, ngay khi nghĩ đến đây, Phong Quyết không muốn chần chừ thêm nữa, lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Giản Khuynh Thành.

Giản Khuynh Thành dường như đang rảnh rỗi, điện thoại lập tức được kết nối, giọng nói có phần căng thẳng, hỏi:

"Phong Quyết, có chuyện gì mà anh gọi cho tôi vậy?"

Phong Quyết thường ít liên lạc với Giản Khuynh Thành thường chỉ tìm cô khi có việc liên quan đến tổ chức.

Mặc dù Giản Khuynh Thành hiểu điều đó, nhưng việc Phong Quyết chủ động liên lạc với cô vẫn khiến cô cảm thấy vui mừng một cách không thể tránh khỏi.

Nhưng cô không ngờ rằng những lời tiếp theo của Phong Quyết lại khiến cô thất vọng đến cùng cực.

Khi nghe thấy phản hồi từ Giản Khuynh Thành Phong Quyết lập tức nói:

"Khuynh Thành, gần đây tôi gặp chút rắc rối, tôi đang ở Bệnh viện Nhân Dân Thứ Nhất, tôi muốn hỏi xem liệu cô có thể đến đây không? Tình hình của Thanh Âm rất khẩn cấp."

"Thanh Âm"  

Giản Khuynh Thành khi nghe đến cái tên Thanh Âm, cũng thầm nhắc lại trong miệng.

Cô biết rõ mối quan hệ giữa Thanh Âm và Phong Quyết, vì gần đây khi cô đến tìm Phong Quyết, cô cũng đã gặp Thanh Âm và chứng kiến cảnh  Thanh Âm và Phong Quyết tình cảm với nhau.

Nhưng khi nghĩ đến cách Phong Quyết cưng chiều Thanh Âm, Giản Khuynh Thành không khỏi nắm chặt tay.

Tình cảm của cô dành cho Phong Quyết suốt nhiều năm qua, Phong Quyết làm sao không nhìn ra?

Anh chỉ giả vờ không biết mà thôi.

Nhưng cô có điều gì không bằng Thanh Âm chứ?

"Khuynh Thành, cô có đang nghe không?"

Sau một khoảng thời gian không thấy Giản Khuynh Thành đáp lại, Phong Quyết lại trở nên lo lắng và hỏi lại.

Người có thể cứu Thanh Âm duy nhất trong đầu Phong Quyết lúc này chỉ có Giản Khuynh Thành.

Nhưng Phong Quyết cũng nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng, lại tiếp tục hỏi:

"Khuynh Thành, cô cũng đang ở Giang Thành đúng không? Nếu không ở đó, tôi sẽ cho người gửi trực thăng đến đón cô."

Nghe những lời lo lắng từ Phong Quyết, trong lòng Giản Khuynh Thành lại một lần nữa đau đớn.

Nhưng để không khiến anh thêm lo lắng, Giản Khuynh Thành lập tức đáp:

"Tôi đang ở Giang Thành."

"Cô đang ở Giang Thành, thật tốt."

Nghe Giản Khuynh Thành nói như vậy, trong lòng Phong Quyết lập tức vui mừng, như thể bỗng nhiên nắm được một tia hy vọng.

Nếu Giản Khuynh Thành cũng đang ở đây, thì sẽ không làm chậm trễ thời gian điều trị cho Thanh Âm.

Chỉ cần có thể cứu Thanh Âm càng nhanh càng tốt, dù chỉ một phút hay một giây, cũng đáng giá.

Nhưng sau những lời của Phong Quyết, Giản Khuynh Thành lại không lập tức trả lời, mà có chút do dự.

Thực ra, trong lòng Giản Khuynh Thành lúc này cũng chưa xác định được.

Cô có thật sự nên đi cứu người phụ nữ đó không?

Nếu không cứu, có thể trong tương lai cô sẽ có nhiều cơ hội hơn với Phong Quyết.

Nhưng nếu thật sự không cứu, thì Phong Quyết sẽ không thể quên được việc này và sẽ không thể không giữ trong lòng sự oán hận đối với cô.

Vì vậy, Giản Khuynh Thành nhất thời cũng lâm vào tình thế khó xử.

 Phong Quyết ngay lập tức cảm thấy có điều gì không ổn, vội vàng hỏi:

"Khuynh Thành, cô sao vậy? Cô có điều gì khó nói, hoặc có gì tôi có thể giúp không?"

Nghe thấy Phong Quyết hỏi như vậy, Giản Khuynh Thành trong lòng lại không thấy dễ chịu chút nào.

Cô và Phong Quyết đã quen nhau nhiều năm như vậy, đã sớm hiểu rằng Phong Quyết tuyệt đối sẽ không quan tâm đến mình như vậy trong cuộc sống hàng ngày.

Và lý do Phong Quyết bây giờ có kiên nhẫn để nói nhiều như vậy với mình, chỉ vì người phụ nữ của anh mà thôi.

Nếu không phải vì muốn mình nhanh chóng đến đó, để cứu sống người phụ nữ đó, Giản Khuynh Thành hiểu rằng Phong Quyết chắc chắn sẽ không dành nhiều tâm tư cho mình như vậy.

Nghĩ đến đây, Giản Khuynh Thành cảm thấy rất không hài lòng.

Tại sao?

Tại sao chỉ cần tìm đến mình là vì một người phụ nữ khác?

Chẳng lẽ Phong Quyết lúc rảnh rỗi lại không thể liên lạc với mình một chút sao?

Liệu có phải nếu người phụ nữ đó không gặp chuyện, Phong Quyết sẽ cả đời không chủ động tìm đến mình không?

Nghĩ đến tình yêu mình đã dành cho Phong Quyết suốt bao nhiêu năm, trong lòng Giản Khuynh Thành lại cảm thấy trái tim mình một lần nữa đau đớn vô cớ.

"Khuynh Thành, Khuynh Thành!"

Không nghe thấy câu trả lời từ Giản Khuynh Thành Phong Quyết không nhịn được mà lo lắng hỏi lại.

Và anh không biết rằng, khinghe được những lời này, Giản Khuynh Thành trong lòng càng thêm nén lại.

Cô dần dần hồi phục lại tinh thần, mệt mỏi nói:

"Phong Quyết, nếu anh muốn tôi đến cứu cô ấy, cũng được. Nhưng anh phải đồng ý với tôi một yêu cầu."

Khi câu nói này được thốt ra, Giản Khuynh Thành cũng bị chính mình làm cho giật mình.

Cô hoàn toàn không nghĩ rằng mình có thể một ngày nào đó lại đưa ra một yêu cầu như vậy với Phong Quyết, và về việc mình thực sự muốn Phong Quyết đồng ý điều gì, Giản Khuynh Thành lúc này cũng vẫn chưa nghĩ ra.

Nhưng giờ đây, cô thực sự không cam lòng, vì vậy cô hy vọng Phong Quyết có thể nợ cô một điều gì đó.

Còn về việc trong tương lai Phong Quyết sẽ phải trả nợ như thế nào, đó sẽ là một chuyện khác sau này.

Nghe Giản Khuynh Thành nói như vậy, Phong Quyết cũng ngẩn ra.

Hôm nay Giản Khuynh Thành thực sự có chút bất thường.

Nếu là thường lệ, chỉ cần mình có chuyện gì cần tìm cô ấy, Giản Khuynh Thành sẽ lập tức đến ngay mà không hỏi han gì.

Nhưng bây giờ, cô ấy lại muốn đưa ra yêu cầu với mình.

 Phong Quyết nghĩ đến đây, lại hỏi một câu:

"Cô muốn tôi giúp cô điều gì?"

Giản Khuynh Thành nghe được câu hỏi đó, chỉ lắc đầu, lẩm bẩm:

"Phong Quyết, bây giờ tôi chưa nghĩ ra, tôi muốn sau này khi nghĩ ra thì sẽ nói với anh. Nhưng bây giờ nếu anh muốn tôi cứu người phụ nữ đó, anh phải đồng ý với tôi."

Sau khi Giản Khuynh Thành nói xong, tim của cô cũng đột nhiên đập thình thịch.

Thực ra, cô không cần phải nghĩ cũng biết rằng Phong Quyết chắc chắn sẽ đồng ý yêu cầu của cô.

Dù sao Phong Quyết cũng đã chủ động gọi điện cho cô vì người phụ nữ đó.

Vì người phụ nữ ấy, Phong Quyết có thể hy sinh phần lớn mọi thứ, làm sao có thể không đồng ý yêu cầu của cô chứ?

Quả nhiên, bên Phong Quyết sau khi nghe Giản Khuynh Thành nói như vậy, dường như không cần suy nghĩ nhiều đã lập tức đáp lại:

"Được, tôi đồng ý với cô. Chỉ cần cô có thể đến đây ngay bây giờ, để cứu Thanh Âm, bất cứ yêu cầu nào của cô tôi cũng sẽ đáp ứng."

Nghe Phong Quyết nói vậy, Giản Khuynh Thành không cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút nào, ngược lại, cảm giác trong lòng cô càng thêm nặng nề.

Cô nở một nụ cười khổ sở, nhưng hiểu rằng giờ phút này, Giản Khuynh Thành đã đồng ý thì việc cứu người vẫn là quan trọng nhất.

Vì vậy, Giản Khuynh Thành không nói thêm gì với Phong Quyết, chỉ xác nhận lại vị trí của Phong Quyết một lần nữa, rồi lập tức chạy về phía bệnh viện.

Sau khi Phong Quyết cúp máy, mọi người cũng không hỏi gì thêm.

Bởi vì vừa rồi, họ đều nghe thấy nội dung cuộc điện thoại của Phong Quyết.

Đối với nhân vật Giản Khuynh Thành, Hạ Nguyên Hy đương nhiên cũng có sự hiểu biết.

Anh biết trong tình huống này, rõ ràng chỉ có Giản Khuynh Thành mới có thể ra tay cứu Thẩm Thanh Âm, vì vậy cũng không nói thêm gì nữa.

Chỉ có điều trong lòng anh cũng tự hỏi, không biết Giản Khuynh Thành sẽ yêu cầu Phong Quyết làm điều gì cho cô ấy.

Khi họ đang suy nghĩ, Giản Khuynh Thành đã xuất hiện trước mặt họ.

Giản Khuynh Thành nhanh chóng chạy vào trong, lập tức hỏi một bác sĩ:

"Thẩm Thanh Âm hiện đang ở đâu?"

Bác sĩ chỉ tay về phía cửa phòng cấp cứu, Giản Khuynh Thành lại đi về phía đó.

Khi nhìn thấy Phong Quyết, bước chân Giản Khuynh Thành rõ ràng chậm lại.

Cô dừng lại một chút, cũng chú ý đến vẻ mặt cầu khẩn của Phong Quyết.

Giản Khuynh Thành chua xót kéo kéo khóe miệng, cuối cùng vẫn không nói được câu nào, im lặng chạy vào phòng cấp cứu.

Khi cánh cửa phòng cấp cứu lại bị đóng chặt, mọi người vẫn không ngừng lo lắng.

Nhưng họ ngay lập tức nghĩ đến người đang điều trị cho Thẩm Thanh Âm là Giản Khuynh Thành vì vậy cũng phần nào cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn không thể tránh khỏi lo âu.

Giản Khuynh Thành có y thuật cao siêu, Phong Quyết cũng rất rõ điều này.

Lúc này, khi lo lắng thì càng thêm lộn xộn, Phong Quyết cũng không tránh khỏi việc lo lắng Thẩm Thanh Âm có thể lại gặp phải tình huống gì bất ngờ.

Mọi người chờ đợi một thời gian dài, lúc này trán Phong Quyết cũng đã đổ mồ hôi lạnh không ít, trong khi Phong Thánh vẫn bên cạnh vừa khóc vừa cầu nguyện.

Cuối cùng, sau một thời gian dài, cánh cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng được mở ra, Giản Khuynh Thành với vẻ mặt mệt mỏi bước ra từ bên trong.

Chỉ là khi ánh mắt cô và Phong Quyết chạm nhau, ánh sáng trong mắt cô bỗng chốc trở nên mờ đi.

Bình Luận (0)
Comment