Phù Diêu

Chương 266

Ngô Ngôn làm xong chuyện đi ra ngoài, Uông Lai Thuận mở miệng nói:
Quốc Hoa, mới vừa rồi Nhuế Thu ở huyện ủy thông báo 10h sáng tổ chức hội nghị thường ủy, bí thư Lâm muốn thảo luận gì có báo trước cho cậu không?

Theo bình thường trước khi tổ chức hội nghị thường ủy thường phải tổ chức hội nghị ban bí thư trước. Sau hội nghị ban bí thư bốn người ngày đầu Lâm Thiếu Bách mới nhận chức kết thúc trong không khí không vui, Lâm Thiếu Bách liền tổ chức hội nghị thường vụ ngay mà không tổ chức hội nghị ban bí thư, kết quả mấy vấn đề nhân sự của huyện ủy bị đám người Uông Lai Thuận phong tỏa. Hôm nay lại đột nhiên muốn tổ chức hội nghị thường ủy tất nhiên là có nguyên nhân.

- Ồ, buổi sáng trước khi đi làm bí thư Lâm nói chuyện với tôi về quy hoạch phát triển kinh tế của huyện, chính là bản báo cáo tôi đưa cho anh, bên bí thư Lâm tôi cũng đưa một bản. Y xem xong chắc thấy hứng thú.
Vương Quốc Hoa ra vẻ thản nhiên giải thích. Uông Lai Thuận nghe xong mặt thay đổi lại ngay.

Uông Lai Thuận không thể không khẩn trương, bây giờ Vương Quốc Hoa gần như là phương hướng trong mắt không ít các vị thường vụ. Đừng nhìn Vương Quốc Hoa không kết bè kết phái, chỉ cần Vương Quốc Hoa ngã về bên nào, các thường vụ khác đều sẽ theo. Đây là hiện tượng rất quái lạ.

Gần đây Uông Lai Thuận vẫn chú ý lên trên vì thế báo cáo mà Vương Quốc Hoa đưa tới y căn bản không xem. Bây giờ đạt được thỏa thuận với Lâm Thiếu Bách, trong hội nghị thường vụ chỉ cần Lâm Thiếu Bách tỏ vẻ ủng hộ Vương Quốc Hoa, những người khác sẽ từ chuyện này thấy được vài mánh khóe. Chỉ cần chuyện này xảy ra thì hiện trạng Hán Sở tranh hùng mà Uông Lai Thuận khổ tâm tạo ra mấy ngày này sẽ tan rã ngay.

- Quy hoạch phát triển kinh tế thì đáng lẽ là chuyện của ủy ban huyện mà? Sao bí thư Lâm lại đột nhiên quan tâm vậy?
Uông Lai Thuận có chút khẩn trương, thở cũng dồn dập hơn.

Vương Quốc Hoa tựa hồ không phát hiện vẻ mặt của hắn, thản nhiên nói:
- Công việc của chính quyền cũng cần Đảng ủy ủng hộ, bí thư Lâm quan tâm một chút cũng là bình thường. Nhưng thật ra anh thấy sao về quy hoạch này?

Uông Lai Thuận thầm kêu khổ, hắn chưa xem thì nói thế nào được? Cũng may Uông Lai Thuận nhanh trí nói:
- Quy hoạch mà Quốc Hoa đưa ra thì tôi còn gì mà ý kiến nữa? Tất nhiên là ủng hộ cậu rồi.

Câu này nói hơi loạn, Lâm Thiếu Bách là bí thư đưa ý kiến, Uông Lai Thuận đốp lại ngay, Vương Quốc Hoa là cấp phó thì hắn lại luôn ủng hộ. Vương Quốc Hoa có chút buồn cười nhưng trên mặt vẫn rất bình tĩnh.
- Bí thư Lâm còn nói một chút là tổ chỉnh đốn mỏ than tư nhân thì y dự định để anh phụ trách chuyện này.

Uông Lai Thuận có chút giật mình. Y không hiểu nổi sao Lâm Thiếu Bách lại tốt bụng như vậy? Hai hôm trước Vương Quốc Hoa ở tỉnh thành, hai người còn tranh chấp. Uông Lai Thuận đang suy nghĩ không biết Vương Quốc Hoa và Lâm Thiếu Bách đã đạt được thỏa thuận gì không? Lúc này điện thoại của Vương Quốc Hoa vang lên, Uông Lai Thuận thấy thế đứng lên nói:
- Quốc Hoa, cậu làm việc đi, tôi về trước.

Uông Lai Thuận đến chính là nhớ đến chuyện tổ chỉnh đốn. Bây giờ Lâm Thiếu Bách chủ động nhường, Uông Lai Thuận lại nghi ngờ. Thực ra Vương Quốc Hoa biết rõ Lâm Thiếu Bách không phải lương thiện đột xuất mà muốn làm thế để Vương Quốc Hoa hiểu. Lâm Thiếu Bách không rõ quan hệ giữa Vương Quốc Hoa và Uông Lai Thuận, Vương Quốc Hoa cũng không cần giải thích.

10h hội nghị thường vụ được tổ chức. Lâm Thiếu Bách bảo nhân viên coppy bản báo cáo của Vương Quốc Hoa ra rồi phát cho mỗi người một bản. Y lớn tiếng nói:
- Làm như thế nào khiến kinh tế Phương Lan phát triển lên, bản báo cáo của đồng chí Vương Quốc Hoa rất có tầm nhìn chiến lược. Mọi người đọc thật kỹ, bản thân tôi tuyệt đối ủng hộ quy hoạch này.

Lâm Thiếu Bách vừa nói xong, Uông Lai Thuận đang cúi đầu đọc cũng bỏ xuống cười nói:
- Đồng chí Quốc Hoa là phó chủ tịch thường trực, tư tưởng phát triển kinh tế đúng là đi trước tôi. Đọc xong báo cáo của Quốc Hoa, tôi rất cảm động. Đây là quy hoạch đảm bảo duy trì phát triển liên tục kinh tế huyện ta trong hai mươi năm thậm chí lâu hơn nữa. Lúc đồng chí Quốc Hoa còn ở quận Lưỡng Thủy đã một tay tạo dựng trụ sở sản xuất linh kiện ô tô ở quận Lưỡng Thủy. Thưa các đồng chí, giá trị sản lượng sản xuất công nghiệp của quận Lưỡng Thủy năm nay đột phá 500 triệu, huyện Phương Lan không có điều kiện này nhưng theo tôi thấy làm theo bản quy hoạch này thì một năm sau giá trị sản xuất nông nghiệp của Phương Lan nhất định tăng gấp đôi. Ở đây tôi muốn cảm ơn đồng chí Quốc Hoa, cảm ơn những gì đã làm cho dân chúng toàn huyện. Sau đây mời đồng chí Quốc Hoa phát biểu.

Nói xong Uông Lai Thuận vỗ tay, mặt Lâm Thiếu Bách sa sầm mặt lại nhưng vẫn vỗ tay. Ông mới là bí thư, mày cướp quyền chủ đạo sao?

Bản quy hoạch này của Vương Quốc Hoa chính là dựa vào phát triển chăn nuôi gia súc sau đó thúc đẩy các ngành liên quan phát triển, hình thành phát triển kinh tế đặc sắc của Phương Lan. Vương Quốc Hoa nói rất đơn giản, bởi vì hắn biết mọi người quan tâm không phải bản quy hoạch này mà là thứ có thể tồn tại sau lưng nó.

Chưa đầy nửa tiếng sau Vương Quốc Hoa đã nói xong, Lâm Thiếu Bách dẫn đầu vỗ tay để tránh bị Uông Lai Thuận đoạt trước.

Sau đó Lâm Thiếu Bách nói đến tổ chỉnh đốn mỏ than, đưa ra do Uông Lai Thuận phụ trách công việc ở huyện Phương Lan.

Chuyện không liên lạc đến Vương Quốc Hoa, hắn không bao giờ lên tiếng trừ khi có người yêu cầu. Ví dụ như bây giờ, Lâm Thiếu Bách cười nói:
- Đồng chí Quốc Hoa, cậu nói vài câu. Cậu là phó bí thư Đảng ủy mà.

Vương Quốc Hoa cười thầm, hắn lạnh nhạt nói:
- Tôi ủng hộ quyết định của huyện ủy.
Chỉ một câu sau đó hắn cúi đầu đọc tài liệu trong tay.

Sau khi hội nghị kết thúc, vẻ mặt mấy vị thường vụ khác đều kỳ quái, Vương Quốc Hoa rất thản nhiên đi ra. Hắn đang chuẩn bị lên xe thì Mã Minh ở phía sau gọi:
- Bí thư Quốc Hoa.
Vương Quốc Hoa quay đầu lại, Mã Minh đi lên nói:
- Có chuyện tôi muốn trao đổi với anh.

- Xin mời nói.
- Người của Ủy ban kỷ luật tỉnh đã về, người và tài liệu liên quan đã được mang đi.

Vương Quốc Hoa thầm nói chuyện này có quan hệ gì với mình? Phải nói với Lâm Thiếu Bách chứ? Vương Quốc Hoa thoáng cái biết rõ ý của đối phương. Mã Minh đây là muốn mọi người thấy mình đang nói chuyện với Vương Quốc Hoa.

Vương Quốc Hoa dở khóc dở cười, Mã Minh có thái độ như vậy thì hắn đương nhiên không khách khí. Hắn gật đầu nói:
- Tôi biết rồi.

Mã Minh đứng đó thầm nghĩ mày cho rằng mình là lãnh đạo sao? Thái độ giọng điệu đó là thế nào? Nhưng quay đầu lại thấy không ít người nhìn mình, Mã Minh vội vàng đi về văn phòng. Biểu diễn hôm nay có lẽ đạt được hiệu quả như mình mong muốn.

Mã Minh muốn lợi dụng Vương Quốc Hoa nhưng Vương Quốc Hoa đâu dễ dùng như vậy. Hắn lên xe đi thẳng thì người nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào?

Lâm Thiếu Bách không phát hiện nhưng không ngại có người truyền tới tai hắn. Phản ứng của Lâm Thiếu Bách khá quỷ dị, y ngồi một lúc mới lẩm bẩm:
- Không cần như vậy chứ?
Phản ứng của Uông Lai Thuận lại khác, y tức giận nói:
- Tên kia vứt cả thể diện rồi.

Gần hết giờ làm, Ngô Ngôn cười hì hì tiến vào văn phòng Vương Quốc Hoa:
- Lãnh đạo, tôi đến báo cáo công việc.

Vương Quốc Hoa hừ một tiếng:
- Muốn báo cáo thì đi tìm chủ tịch, đừng tìm tôi.

Ngô Ngôn nhỏ giọng nói:
- Phó bí thư Mã còn báo cáo công việc với ngài, tôi sao có thể không báo cáo?

- Ôi…
Chuyện truyền quá nhanh. Nhìn đồng hồ, Vương Quốc Hoa đứng lên nói:
- Được rồi, đi ăn thôi.

Ngô Ngôn tiến sát lên nhỏ giọng nói:
- Lãnh đạo, phó bí thư Mã nói gì vậy?

Vương Quốc Hoa nhìn cô thấy có mùi nước hoa:
- Loại nào vậy? Trước đây không thấy cô dùng tới.

- Thượng Vân Hà đưa, mùi được phải không?
Ngô Ngôn vui vẻ, nước hoa này Thượng Vân Hà tặng còn nói với cô là có tác dụng dụ dỗ đàn ông.

Vương Quốc Hoa ssm:
- Không có gì đặc biệt, mùi hơi lạ, cô đổi loại khác đi.
Ngô Ngôn ngẩn ra, Vương Quốc Hoa nói tiếp:
- Nhớ lần sau ít hỏi chuyện lãnh đạo.

Ngô Ngôn rất không cam lòng đi theo Vương Quốc Hoa ra ngoài, Vương Quốc Hoa dừng lại nói:
- Cô đi theo tôi làm gì?

Ngô Ngôn nói:
- Muốn đi xin bữa cơm của lãnh đạo.
Vương Quốc Hoa tức quá hóa cười. Cô ả này theo mình chặt thật.
- Muốn đi thì đi, tôi ăn trưa đơn giản lắm.



Vương Quốc Hoa bỏ bát nói:
- Gần đây phải chú ý một chút, có người muốn lợi dụng tôi, muốn giở trò.

Ngô Ngôn cười nói:
- Mã Minh?
Vương Quốc Hoa gật đầu thản nhiên nói:
-Lão Mã định đục nước béo cò. Hắc hắc, kệ bọn họ đấu, chúng ta xem kịch.
Bình Luận (0)
Comment