Phù Diêu

Chương 729

Lái xe đi khá cẩn thận với tốc độ tầm 30km, xe đột nhiên đi chậm lại. Vương Quốc Hoa đưa mắt nhìn thấy một cảnh sát mặc đồng phục màu vàng đứng trong tuyết đang đưa tay chỉ huy dòng xe.

- Bí thư, là đồng chí ở đội cảnh sát giao thông.

Dư Mậu Hoa chú ý đến ánh mắt của Vương Quốc Hoa, y liền nói một câu. Xe thong thả đi qua, trên đường có một chiếc hố mất nắp, tuyết rơi xuống cản tầm nhìn nên đồng chí cảnh sát đứng đó đề phòng người và xe đi qua không chú ý vướng vào.

Vương Quốc Hoa nhìn đoạn đường thấy không phải trung tâm đô thị, hắn có chút hài lòng nói.

- đây mới là đúng, đây mới là việc mà các đồng chí cảnh sát nên làm.

Vương Quốc Hoa xuống xe đi tới bên cạnh đồng chí cảnh sát đang làm nhiệm vụ. Ở đây không có nhiều xe qua lại, cảnh sát đứng trong tuyết trông khá bắt mắt.

Lúc này một xe cảnh sát đi tới, mấy cảnh sát cầm theo hai tấm biển chắn hai bên hố. Vương Quốc Hoa thấy thế quay đầu lại nói.

- Hố này sao lại không có lắp? Bên ngành phụ trách làm gì vậy?

Vương Quốc Hoa hỏi không ai tiếp lời, thực tế hắn cũng rõ ở đây đang có chuyện gì.

- Tôi lập tức đi tìm hiểu.

Bên cạnh toàn là lãnh đạo thị ủy nên Dư Mậu Hoa phải là người đứng ra đi tìm hiểu.

- Để tôi hỏi đồng chí cảnh sát trực ban.

Vương Quốc Hoa lên tiếng chặn Dư Mậu Hoa lại. Một đám người xuống xe không khiến đồng chí cảnh sát chú ý cũng khó, càng đừng nói còn có cục trưởng Dư Mậu Hoa đi theo.

Chỉ có mười mấy bước nhưng Dư Mậu Hoa vẫn chạy bước nhỏ tới. Cảnh sát trực ban nhận ngay ra lãnh đạo của mình, y giơ tay chào.

- Cục trưởng.

- Các đồng chí, bí thư thị ủy đến thăm mọi người, nghe lệnh tôi, nghiêm, chào.

Lúc Vương Quốc Hoa đi tới, bốn đồng chí cảnh sát giao thông đã xếp thành hàng giơ tay chào theo lệnh Dư Mậu Hoa.

Vương Quốc Hoa cất ô lại lớn tiếng nói.

- Các đồng chí vất vả rồi.

Hắn thu ô cũng khiến mấy lãnh đạo khác thức thời cất ô đi. Cũng may Vương Quốc Hoa nói chuyện khá ngắn gọn, chưa đầy ba phút đã xong. Hắn nói xong Thang Tân Hoa đang định mở ô ra thì lại do dự một chút chuyển thành nhắc nhở.

- Bí thư, ngài mở ô đi, tuyết lớn quá.

Chỉ có vài phút mà đầu mọi người đã có không ít bông tuyết, Vương Quốc Hoa biết lắng nghe bật ô. Dư Mậu Hoa đi lên nói.

- Bí thư, có người trộm nắp cống, mười phút trước bên quản lý đô thị đã gọi điện thông báo.

Phải nói hôm nay Dư Mậu Hoa và nhân viên biểu hiện khá tốt, chỉ có việc y yêu cầu nhân viên đứng nghiêm chào là Vương Quốc Hoa không quá thích. Chẳng qua Vương Quốc Hoa không thích nhưng không phải lãnh đạo khác cũng vậy. Thậm chí có thể nói cảnh sát mà gặp lãnh đạo đi thị sát đều luôn làm thế.

- Mậu Hoa, nhất định phải đảm bảo hậu cần đầy đủ. Các đồng chí chịu gió chịu tuyết trực bên ngoài không thể nào về mà không có cơm nóng, nước nóng dùng được.

Vương Quốc Hoa dặn xong lên xe, Dư Mậu Hoa gật đầu nghe theo.

- Bí thư, tôi đã thông báo với Cao Khiết.

Từ Diệu Quốc nhỏ giọng báo cáo. Vương Quốc Hoa đứng lại nghiêm túc nói.

- Từ khi phát hiện nắp cống bị mất đến giờ đã là hơn mười phút, người của cục quản lý đô thị làm gì chứ? Chẳng may có người đi đường ngã xuống mất mạng thì sao?

- Về thị ủy, lão Từ lập tức thông báo gần tiếng sau tổ chức hội nghị Đảng ủy mở rộng.

Vương Quốc Hoa không có tâm trạng đi thị sát tiếp nữa, nếu muốn khiến cán bộ toàn thị xã coi trọng vậy chỉ có thể họp. lực lượng một người là có hạn, cặp mắt một người không thể nhìn khắp nơi.

Vương Quốc Hoa dừng cuộc thị sát không phải là vì ngại mà hắn ý thức được cần phải để lãnh đạo thị xã nhận thức chung thì càng có thể đối phó hiệu quả hơn trận thiên tai này.

- Lão Từ vừa nãy nói nên tổ chức hội nghị là rất chính xác, tôi đúng là hơi nóng ruột.

Vương Quốc Hoa thừa nhận sai lầm của mình trước mặt người khác làm Từ Diệu Quốc khá chấn động, cũng thấy ấm áp trong lòng.

- Bí thư tôi nghĩ gì nói đó, có gì nói không đúng mong ngài thông cảm.

Từ Diệu Quốc nói như vậy khiến người khác thấy tên này càng là thân tín của Vương Quốc Hoa hơn.

- Không cần nói như vậy, anh mau gọi điện thông báo.

Vương Quốc Hoa cười cười xua tay rồi quay sang nói với Ngả Thanh Sơn.

- Trưởng ban Ngả, bên Ban Tuyên giáo cũng phải nhanh chóng khởi động mới được. Mặc kệ trận bão tuyết này

- Bí thư yên tâm, Ban Tuyên giáo cam đoan hoàn thành nhiệm vụ thị ủy giao cho.

Ngả Thanh Sơn lập tức tỏ thái độ. Chuyến đi hôm nay coi như làm thay đổi suy nghĩ của y. Thái độ của Vương Quốc Hoa đối với Cao Khiết, với Từ Diệu Quốc làm người ta khâm phục.

- Lão Hàn, thị trưởng Hác không ở thị xã, bên chính quyền phải dựa vào anh. Phải điều chỉnh các đơn vị trong thị xã thật tốt.

Vương Quốc Hoa nói sang với Hàn Hạo, đối phương rất dứt khoát nói.

- Xin bí thư yên tâm.

- Nhân cơ hội này tôi muốn trao đổi ý kiến với mọi người một chút. Từ dự báo thời tiết mà nói thì trận tuyết này sẽ kéo dài liên tục ba ngày thậm chí còn nhiều hơn. Tôi cho rằng cần lập tức khởi động phương án khẩn cấp, các ngành trong thị xã phải có nhận thức chung. Thiên tai không quá lớn là tốt nhất nhưng chúng ta phải đề phòng trước vẫn hơn.

- Bí thư, tôi đề nghị liên lạc mật thiết với bên quân khu để lúc cần có thể điều động quân đội.

Từ Diệu Quốc bổ sung thêm câu.

Gần tiếng sau Vương Quốc Hoa vào phòng hội nghị đã thấy thành viên chủ yếu bốn bộ máy đã đến đông đủ, người phụ trách các ban ngành thuộc thị xã cũng đến đủ, lãnh đạo chủ yếu các quận, huyện do bão nên văn phòng thị ủy chỉ thông báo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, chờ quyết định của hội nghị Đảng ủy mở rộng, không yêu cầu bọn họ phải lên tham gia hội nghị.

Vương Quốc Hoa bắt tay vài vị lãnh đạo, nói chuyện vài câu rồi lên đài. Nhìn quanh một vòng bên dưới, hắn nói.

- Hội nghị hôm nay là hội nghị đặc biệt, nguyên nhân mọi người cũng rõ rồi. Tôi mời mọi người đến là thông báo khởi động phương án phòng chống thiên tai khẩn cấp trong toàn thị xã. Tuyết bên ngoài vẫn đang rơi, rơi bao lâu cũng không rõ. Ở đây tôi phải nhấn mạnh một câu thiên tai có thể chiến thắng, nhân họa lại khác. Bất cứ đơn vị nào nếu lơ là trong đợt này và tạo thành hậu quả nghiêm trọng thì thị ủy sẽ kiên quyết xử lý…

Vương Quốc Hoa nói khoảng mười phút là xong.

Hội nghị kéo dài gần tiếng là xong, lãnh đạo các ban ngành đội tuyết trở về tập trung cán bộ trong cơ quan họp, không ai dám coi nhẹ quyết định của thị ủy, không ai dám đánh cược với tiền đồ của mình.

Các vị lãnh đạo của thị ủy, ủy ban thị xã không đi ngay, Vương Quốc Hoa giữ mọi người lại họp tiếp.

- Thưa các đồng chí, chúng ta tổ chức cuộc họp ngắn ở đây để phân công. Đầu tiên tôi xác định một điều là người phụ trách của thị ủy, ủy ban phải đứng ở tuyến đầu. Đồng chí Hác Long Quang chưa về, bên ủy ban thị xã do đồng chí Hàn Hạo tạm thời phụ trách. Các xã thị trấn ở nội thành và quận Đông Hợp do tôi và trưởng ban thư ký chạy xem xét, các nơi khác mọi người chủ động phân chia …

Vương Quốc Hoa nói xong nhìn Hàn Hạo, Hàn Hạo đứng lên nói.

- Tôi đã liên lạc với thị trưởng Hác, thị trưởng đang về gấp có lẽ là tối về. Sau khi thị trưởng Hác về, tôi sẽ đến huyện Thượng Hà.

Các thường vụ khác cũng giơ tay tự giác chọn quận, huyện của mình.

- Được, thời gian gấp gáp, tan họp.

Vương Quốc Hoa người đầu tiên đứng dậy đi ra, vừa ra hắn vừa gọi điện báo cho Sở Sở là mình muốn xuống quận.

- Lưu Linh đang ở đây, xe của cô ấy đi thời tiết này tốt hơn xe bình thường, em bảo người đưa xe tới cho anh.

Vương Quốc Hoa không từ chối, Lưu Linh đi xe Land Rover đúng là tiện đi vào thời tiết này hơn xe con của hắn.
Bình Luận (0)
Comment