Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 128 - Chương 128: Uống Rất Ngon

Chương 128: Uống rất ngon Chương 128: Uống rất ngonChương 128: Uống rất ngon

- Nói tóm lại...

Giang Thành tổng kết:

- Tấm phù lục phục dụng hình này của ta, gân như không có khả năng bị người xấu lợi dụng. Điểm ấy ngài cứ việc yên tâm

Chuyện cho tới bây giờ, Lữ Vọng đã triệt để nói không nên lời

Phù lục của Giang Thành hợp tình hợp lý hợp pháp hợp quy, hắn không có cách nào không chứng nhận phù lục cho Giang Thành

Hơn nữa Giang Thành tựa hồ so với vị hội trưởng hắn này càng thêm để ý tính an toàn của phù lục, vì thế thiết kế hơn mười biện pháp ngăn ngừa

Thứ này so với Thả Lỏng Cơ Bắp Phù trước kia đáng tin cậy hơn nhiều lắm

Thả Lỏng Cơ Bắp Phù trước đây, kỳ thật cũng chính là tạo thành một chút phiên phức cho khảo thí học viện, Cổ Vũ Động Vật Phù lần này, cho dù có vấn đề, còn có thể nghiêm trọng hơn so với Thả Lỏng Cơ Bắp Phù hay sao?

Không thể nào, câu cá còn có thể câu ra chuyện gì?

Lữ Vọng khẽ gật đầu, xem như nhận tư liệu chứng nhận của Giang Thành

- Hai ngày sau, sau khi chúng ta hoàn tất quá trình, Cổ Vũ Động Vật Phù của ngươi, liền sẽ được đưa vào cơ sở dữ liệu của hiệp hội chúng ta

Phù lục sau khi được hiệp hội chứng nhận, liên có thể lợi dụng con đường Hiệp Hội Phù Sư, tìm kiếm phù sư khác 'Hợp tác vẽ phừ'. Chỉ có dạng này, mới có thể giải quyết vấn đề sản lượng của phục dụng hình Huỳnh Quang Bản Cổ Vũ Động Vật Phù

Giang Thành cười nói:

- Vậy thì tốt quá, làm phiền Lữ tiền bối

Lữ Vọng khoát tay áo, nói:

- Ngươi trước tiên đừng kích động. Cổ Vũ Động Vật Phù của ngươi mặc dù hợp quy, nhưng phù lục phục dụng hình của ngươi chưa hẳn hợp quy. Phù lục phục dụng hình, được xếp vào phân loại pháp bảo, ngươi hẳn là biết điểm này?

Giang Thành gật đầu

Lữ Vọng hiểu ý cười một tiếng, thầm nghĩ: Lão Dư, không phải Lữ Vọng ta muốn hố ngươi, mà là đồ vật Giang Thành muốn làm, vốn chính là pháp bảo, là bổn phận của Lão Dư ngươi nha

- Khục. Phù lục phục dụng hình này, cũng coi như là một loại pháp bảo hoàn toàn mới, ta đề nghị ngươi tốt nhất đi đến Hiệp Hội Luyện Khí Sư để nghiệm chứng độ tin cậy. Dạng này mới có thể tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn, ngươi nói xem có đúng hay không?

- Hiểu rồi, ta sẽ đi Hiệp Hội Luyện Khí Sư

Giang Thành rất giỏi tiếp thu lời khuyên của tiền bối

- Giang phù sư đi thong thả, có việc thì gọi Thông Tấn Phù cho ta, đừng khách khí

Lữ Vọng lộ vẻ mặt tươi cười đưa tiễn Giang Thành

Sau đó ngồi phịch xuống ghế

Phù! Còn tưởng rằng tên tiểu tử này lại làm gì khác, hoá ra chỉ là làm một món đồ chơi nhỏ để câu cá mà thôi. Dọa lão phu sợ hãi không thôi...

Ở quán trà sữa đối diện Hiệp Hội Luyện Khí Sư Ngô Nhạc

Giang Thành đặt một ly đá nước chanh ở trên mặt bàn Liễu Khuynh

- Ngươi đợi ta ở chỗ này, ta đi hiệp hội đối diện làm chút nghiệp vụ, một hồi liền trở lại. Đúng rồi, vừa rồi nhân viên cửa hàng nói với ta, chanh vắt hơi nhiều, có thể sẽ có chút chua

- Ữm

Liễu Khuynh nhẹ nhàng gật đầu

- Ta đi đây?

Giang Thành thử hỏi

- Ừm

Nhân viên Liễu Khuynh biểu thị phê chuẩn đối với kế hoạch hành trình của ông chủ Giang Thành

Vào sau khi Giang Thành rời khỏi quán trà sữa, Liễu Khuynh liền ngồi một mình bên cạnh bàn nhỏ trong quán trà sữa, nhìn bóng lưng Giang Thành rời đi, thẳng đến hắn hoàn toàn biến mất ở bên trong cửa chính Hiệp Hội Luyện Khí Sư

Trong quán trà sữa, Liễu Khuynh không hề nghi ngờ là tiêu điểm chú ý toàn trường. Nhưng nàng dường như không quan tâm đến nhân viên quán trà sữa hay ánh mắt kinh diễm của những khách hàng xung quanh

Trong mắt của nàng, chỉ có nước chanh trên mặt bàn mà Giang Thành đã vất vả xếp hàng mua cho nàng

Liễu Khuynh đầu tiên là hất tóc lên, vén vài sợi tóc đen mềm mại và mảnh mai ra sau tai. Sau đó cúi đầu ngửi mùi nước chanh, sau khi phát hiện ra hương vị không tệ, mới khẽ mở miệng thơm, nhẹ nhàng ngậm lấy mép ống hút Giang Thành đã cắm giúp nàng trước đó

Nhìn thấy một loạt động tác của Liễu Khuynh, nhân viên quán trà sữa sửng sốt: trời ạ! Vì sao nàng uống một ly nước chanh cũng đều có thể ưu nhã như thết Vậy ta bình thường uống đều là cái gì? Đây là vấn đề của nước chanh sao? Hay là vấn đề của ta?

Liễu Khuynh hơi dùng sức khẽ hấp, nước chanh mát lạnh thông qua ống hút, chui vào miệng nàng

Nước chanh tràn qua lưỡi nàng nhiều lần, nàng đang cẩn thận nhấm nháp, món quà tới từ bằng hữu này

Liễu Khuynh phát hiện ra, nước chanh kỳ thật không chua chút nào, ngược lại lành lạnh như băng, ngọt lịm

Uống rất ngon

Nàng rất thích

Tại Hiệp Hội Luyện Khí Sư Thông Thiên Môn Ngô Nhạc Thành, phòng làm việc của hội trưởng

Dư Huy, tu sĩ Trúc Cơ, luyện khí sư tam giai, kiêm hội trưởng hiệp hội, lúc này đang vùi đầu đọc văn kiện

Ở bên trong tu tiên trăm nghề, luyện đan, luyện khí, luôn là hai ngành được ưa chuộng nhất
Bình Luận (0)
Comment