Chương 141: Ta không tin
Chương 141: Ta không tinChương 141: Ta không tin
Giang Thành: Vậy quên đi. Từ bỏ
Lâm Dao: 222
Giang Thành đóng lại Thông Tấn Phù, móc ra túi trữ vật, lấy ra ba khối linh thạch trung phẩm
Dựa theo hiệp nghị đánh cược trước đây, nếu như Giang Thành không lấy được chữ ký, hắn sẽ phải trả cho Tôn Viễn 300 khối linh thạch hạ phẩm. Tương đương với ba khối linh thạch trung phẩm
Giang Thành vừa định đi ra phòng ngủ, Lâm Dao lại chủ động gọi Thông Tấn Phù tới
Giang Thành vốn không muốn để ý đến nàng, nhưng nghĩ đến sự tình kí tên, vẫn là nhấn nút nghe máy
- A lô?
- Giang sư huynh
Giang Thành nhíu nhíu mày, nói:
- Có việc gì?
- Dao nhi gần đây khá rảnh rỗi
- Ngươi rảnh rỗi, liên quan gì tới ta?
- Ta... sư huynh có thể đến dẫn Dao nhi đi chơi. Không cần sư huynh tiêu tiên, chỉ cần sư huynh nguyện ý đi dạo với Dao nhi, chuyện tiền bạc Dao nhi sẽ giải quyết
- Ta không rảnh
- Vậy, vậy Dao nhi đến chỗ sư huynh chơi cũng được. Chỉ cần có thể nhìn thấy sư huynh là được, cam đoan sẽ không chậm trễ chuyện của sư huynh
- Không được
Đầu bên kia Thông Tấn Phù lâm vào trâm mặc, Giang Thành liền nói:
- Cúp máy
- Đợi một chút! Sư huynh chớ có cúp máy!
Nghe được Giang Thành muốn cúp điện thoại của nàng, ngữ khí của Lâm Dao lập tức trở nên thất kinh
- Ngươi còn muốn nói gì nữa?
- Ta... sư huynh, Dao nhi có đôi khi nghĩ tới, ngày đó ngươi tỏ tình với Dao nhi, nếu như Dao nhi không có cự tuyệt, như vậy chúng ta có phải hay không chính là tình lữ rồi?
- Không có nếu như. Cúp máy
Giang Thành sau khi cúp máy, cơ hồ chỉ cách một giây, Lâm Dao lại gọi Thông Tấn Phù
Giang Thành không có ý định tiếp, nhưng Lâm Dao cứ gọi đi gọi lại. Tựa hồ nhất định phải nói gì đó với hắn
- Ngươi đến cùng muốn làm gì?
- Giang sư huynh, gân đây Dao nhi ban đêm đi ngủ đều mơ thấy ngươi...
- Không có việc gì thì cúp máy
- Đừng! Sư huynh chớ cúp máy, Dao nhi muốn nói một câu cuối cùng! Giang Thành im lặng chờ nàng nói
Nhưng Thông Tấn Phù lại lâm vào một đoạn trâm mặc
Thẳng đến khi Giang Thành tưởng rằng tín hiệu đã gián đoạn, đang chuẩn bị cúp điện thoại
Đầu bên kia Thông Tấn Phù, mới truyền đến thanh âm vô cùng khẩn trương của Lâm Dao:
- Giang Thành, nếu như ta nói ta thích ngươi, ngươi có nguyện ý đáp ứng ta, làm... làm... bạn trai của ta không?
Giang Thành không chút do dự, hắn không trả lời có nguyện ý hay không, mà là nói thẳng:
- Ta không tin. Hẹn gặp lại
Giang Thành cúp máy Thông Tấn Phù, đi ra ngoài gặp Tôn Viễn
- Cho ngươi linh thạch. Chữ ký của Lâm Dao, ta thực sự không xin được
Giang Thành có chơi có chịu
Tôn Viễn cầm linh thạch, trong mắt không có chút vui sướng nào
Hắn căn bản không muốn linh thạch!
Hắn muốn chính là chữ ký của Lâm Daol
Đáng tiếc, sự kỳ vọng của hắn đối với biểu ca hắn vẫn là quá cao
Có lẽ từ lúc mới bắt đầu, hắn liền không nên chờ mong Giang Thành có thể liên hệ với Lâm Dao
Dù sao Giang Thành trước đó nói chuyện cùng với nữ tu đều là cà lăm
Sao có thể chờ mong Giang Thành đi xin chữ ký của Lâm Dao chứ:...
Lâm Dao ôm chặt gối, cuộn tròn ở một góc sô pha
Nước mắt to như hạt đậu, nương theo tiếng nức nở, không ngăn được rơi xuống từ khóe mắt của nàng
Trong phút chốc, một mảng lớn trên gối đã ướt đẫm
Vô luận Giang Thành cự tuyệt, né tránh hay là không kiên nhãn, kỳ thật vào thời điểm Lâm Dao chủ động gọi điện thoại cho hắn, đều đã có chuẩn bị tâm lý
Bởi vì Giang Thành cũng không phải lần đầu tiên cự tuyệt hoặc là né tránh nàng
Lại nhiều thêm một lần cũng không có gì
Nhưng khi nàng suy tính thật lâu, rốt cục quyết định tuân theo tiếng lòng, buông xuống kiêu ngạo cùng với mặt mũi, chủ động tỏ tình với Giang Thành
Câu 'Ta không tin của Giang Thành, mà không phải 'Ta không nguyện ý' hoặc là 'Ta không ưa thích kia
Triệt để đâm xuyên qua tất cả phòng tuyến tâm lý của Lâm Dao
Một chút tôn nghiêm vốn đã sắp lung lay sắp đổ của nàng, vỡ tan không còn sót lại chút gì
Nàng ở trong lòng Giang Thành, ngay cả tín nhiệm cơ bản nhất cũng đều không có, làm sao dám hi vọng xa vời được hắn ưa thích chứ?
Lâm Dao vùi đầu vào gối, trong lòng vô cùng hối hận
Nếu như nàng trước đây trực tiếp tiếp nhận lời tỏ tình của Giang Thành, nếu như nàng không muốn đùa bỡn tình cảm của Giang Thành, nếu như nàng ngay từ đầu đã thành thật đối với Giang Thành, nếu như...
Không biết qua bao lâu, Lâm Dao dần dần ngừng khóc Bi thương và hối hận to lớn, khiến đầu óc của nàng không thể thừa nhận, không có cách nào suy nghĩ, một mảnh trống không
Hiện tại, tinh thân của Lâm Dao đã ở vào biên giới chuẩn bị sụp đổ, nếu như tình huống tiếp tục chuyển biến xấu, nàng có khả năng sẽ đánh mất thân trí, biến thành một kẻ điên không thể nào tiếp thu được hiện thực