Chương 172: khẩn trương
Chương 172: khẩn trươngChương 172: khẩn trương
Sự thật vừa vặn tương phản, Tiên Môn sở dĩ dễ nói chuyện, là bởi vì Tiên Môn vừa mạnh vừa tự tin, có rất nhiều chuyện Tiên Môn không quan tâm, cho nên mới tạo ra cho người ta một loại ảo giác dễ nói chuyện, giảng đạo lý
Một khi phát sinh xung đột cùng với Tiên Môn, lấy thực lực trước mắt của Thủy tộc Minh Giang, không thể nghi ngờ sẽ dẫn đến tai hoạ ngập đầu
Lan Dạ đứng dậy từ trên chỗ ngồi, kết quả động tác đột ngột này của hắn, lập tức gây ra phản ứng mạnh mẽ của chư vị tu sĩ Thông Thiên Môn nơi đây
Rất nhiều tu sĩ vô thức đứng lên cùng với hắn
Ngay cả Bành Quân cùng với Lôi Bất Tiêu cùng là tu sĩ Kết Đan như hắn, cũng gần như đồng thời đứng lên
Ba vị Trúc Cơ ngồi ở đối diện Lan Dạ cách đó không xa, Tôn Đắc Tài, Lữ Vọng, Dư Huy, cũng đều là cùng nhau đứng lên
Phòng hội nghị vốn dĩ chỉ có Giang Thành đang đứng nói chuyện, ở dưới Lan Dạ dẫn đầu, cơ hồ toàn bộ mọi người đều đứng lên
Lan Dạ gặp tình hình này, đầu tiên là cười 'ha ha' hai tiếng, sau đó cất tiếng cười to
- Ha ha ha ha! Chư vị đạo hữu, chẳng lẽ đều nghĩ Lan Dạ là hạng người như thế sao? Chưa nói đến những điều khác, Lan Dạ ta thân là tu sĩ Kết Đan, tự nhiên không có đạo lý không biết xấu hổ, tự hạ thấp mình đi đánh lén tiểu bối Luyện Khí. Chư vị rất không cần phải khẩn trương như vậy
Bành Quân ho nhẹ một tiếng, che giấu xấu hổ
Ở trong nháy mắt Lan Dạ đứng dậy đó, hắn thật đúng là sợ Lan Dạ động thủ đối với Giang Thành
Dù sao một phen lí do thoái thác tên tiểu tử này vừa nói kia, thế nhưng là không để lại chút mặt mũi nào cho Lan Dạ
Cho dù Lan Dạ trực tiếp hạ tử thủ đối với Giang Thành, Bành Quân cũng không ngoài ý muốn
Bành Quân vừa rồi thay vào thị giác của Lan Dạ cảm thụ một chút, hắn phát hiện ra nếu như là hắn, Giang Thành đoán chừng không thể sống tới hiện tại
Bành Quân yên lặng cảm thán: tên tiểu tử Giang Thành này gặp phải thời đại tốt, hiện tại là thời đại hòa bình, là thời đại không thể giết người phóng hỏa kia. Bằng không đắc tội người giống như hắn, đặt ở loạn thế trước kia, không biết rõ đã chết bao nhiêu lần rồi
- Tất cả ngồi xuống
Bành Quân nói
Tu sĩ Thông Thiên Môn Một ở trong phòng, đồng loạt ngồi trở lại trên chỗ ngồi
Lan Dạ khẽ cười một tiếng, chắp tay đối với Giang Thành:
- Một phen ngôn luận của Giang đạo hữu vừa rồi rất có kiến giải, như vậy Lan Dạ ở đây dám hỏi ngươi, ngươi nếu như đặt ở vị trí của ta, đối mặt với tình cảnh này, đối mặt với một lượng lớn hậu bối có tiềm lực xói mòn, gánh vác trách nhiệm trung hưng Thủy tộc, đạo hữu dự định giải thích thế nào?
Giang Thành cười hoàn lễ, nói:
- Lan tiền bối, ngài đã quá đề cao ta rồi. Vấn đề ngài hỏi, là sự tình thượng vị giả mưu tính. Ngài là đại năng Thủy tộc, một trong số những người lãnh đạo toàn bộ tộc quần. Mà Giang Thành ta, chẳng qua là một thường dân nho nhỏ. Ngài bận tâm sự phát triển của tộc quần, mà ta chỉ muốn làm sao kiếm tiền đề cao tu vi, thi vào một trường đại học tốt, sau khi tốt nghiệp tìm một Tiên Môn tốt
Lan Dạ cực kỳ kinh ngạc nói:
- Ngươi nói ngươi không phải người trong Tiên Môn?
- Không phải, ta chỉ là một học sinh cấp ba vừa tốt nghiệp
Lan Dạ nổi lòng tôn kính
Hắn còn tưởng rằng Giang Thành là người trong Tiên Môn, có chức quan nên mới có năng lực như vậy, không nghĩ tới Giang Thành chỉ mới tốt nghiệp trung học
- Giang đạo hữu, lấy tài học của ngươi, vê sau ngũ đại Tiên Môn, còn không phải tùy ngươi chọn?
Giang Thành sợ nhất miệng quạ, vội nói:
- Tiền bối nói quá lời. Giang Thành còn chưa có nghĩ xa như vậy
Bành Quân thâm nghĩ: Xác thực, chỉ cân ngươi không đến Thông Thiên Môn, các địa phương khác tùy ngươi chọn
Lôi Bất Tiêu thâm nghĩ: Xác thực, chỉ cần tên tiểu tử này đừng đến tai hoạ Lâm Lam Môn, hắn muốn đi chỗ nào cũng đều được
Phòng chiêu sinh Thái Hư Môn: May mắn chỉ tuyển nữ đệ tử, trốn được một kiếp
Lan Dạ lắc đầu, hơi có vẻ tịch mịch nói:
- Không nghĩ tới Ngô Nhạc nho nhỏ cũng đã anh tài xuất hiện lớp lớp, Nhân tộc lấy lực lượng một tộc, đàn áp bách tộc, xác thực không phải trùng hợp. Bành đạo hữu, Lan Dạ lại hỏi ngươi một lần cuối cùng, Câu Cá Phù này, các ngươi còn dự định tiếp tục bỏ mặc sao?
Bành Quân hơi khép mở mắt, cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề này, mà chỉ nói:
- Bành mỗ mặc dù chấp chưởng Phân Đà Thông Thiên Môn Ngô Nhạc, nhưng đây cũng chẳng qua là chư vị đạo hữu cho ta mặt mũi mà thôi. Câu Cá Phù này can hệ đến hai tộc, lại liên lụy rất rộng ở bên trong chúng ta, nên cẩn thận làm việc. Như vậy đi, sau bảy ngày, Bành mỗ nhất định cho Lan đạo hữu một câu trả lời chắc chắn
Ý tứ bên ngoài lời nói của Bành Quân, Lan Dạ xem như nghe hiểu