Chương 201: cứ tính như vậy
Chương 201: cứ tính như vậyChương 201: cứ tính như vậy
Chẳng qua Tôn Khánh dù sao cũng là người trưởng thành, không có do dự quá lâu, liền một lần nữa đầu nhập vào trong công việc
Đợ tổng điều tra tài nguyên của Lương Quốc này, Lâm Vụ Viện Ngô Nhạc bọn hắn đã tổng hợp đến không sai biệt lắm. Chỉ cần chờ đợt dữ liệu cuối tháng 7 thống kê ra, lại tích hợp vào biểu đồ xu hướng biến hoá chung, như vậy thì vạn sự thuận lợi
- Lại nói hôm nay là ngày mùng 5 tháng 8, số liệu cuối tháng y cũng đã có rồi đúng không?
Trong khi Tôn Khánh nói như vậy, cửa phòng làm việc của hắn bị gõ vang
- Tôn chủ bội Tôn chủ bội
Một vị nhân viên Lâm Vụ Viện ôm một bao hồ sơ liền vọt vào
- Tiểu Lý, nhiệt tình trong công việc là một điều tốt, nhưng cũng đừng quá xúc động
Tôn Khánh ra vẻ chủ bộ
Hắn đứng dậy đi đóng cửa thay cho tiểu Lý, sau đó rót cho tiểu Lý một chén trà
- Nào, uống một hớp trà, bình tĩnh một chút
- Không không, chủ bộ, ngươi xem tư liệu trước đãi
- Tư liệu không vội. Còn hơn nửa tháng nữa tổng điều tra tài nguyên mới kết thúc
- Không, chủ bộ, ngươi mau xem tư liệu đi!
Tôn Khánh nghi ngờ mở tài liệu ra, bắt đâu xem qua
Nhóm dữ liệu thống kê này, là một nhóm cuối cùng Lâm Vụ Viện tổng điều tra lần này
Tôn Khánh nhìn lướt qua, thấy rằng dữ liệu mới phù hợp với dữ liệu trước đó và không có gì lạ
- Tài liệu này rất tốt. Sao vậy?
- Chủ bộ! Ngươi hãy xem trang tài nguyên ngư nghiệp kial ! I
Tôn Khánh đã tính trước nói:
- Ngư nghiệp? Ngươi đang nói về Câu Cá Phù đúng không. Chúng ta đã từng ước định Câu Cá Phù, có ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng không lớn. Trên tổng thể mà nói, tài nguyên ngư nghiệp của Ngô Nhạc chúng ta, vẫn là đang phát triển ổn định... ừmI ?
Số liệu thống kê biểu hiện, tài nguyên ngư nghiệp Ngô Nhạc, đã giảm sút hơn một nửa so với năm ngoái!
Một số chủng loại cá cá biệt, thậm chí còn không tìm thấy, hiển nhiên đang ở trong tình trạng tuyệt chủng!
- Mẹ nói Cá đâu?
Tôn Khánh lần này rốt cuộc không thể kìm nén được nỗi kinh hãi trong lòng!
Có sao nói vậy, sự tình Câu Cá Phù, Lâm Vụ Viện bọn hắn là biết đến. Vấn đề cho dù là phát động Câu Cá Phù, cũng không đến mức câu sạch cá chứ?
Số lượng cá xung quanh Ngô Nhạc đột nhiên giảm đi rất nhiều, cũng không có hiện tượng tự nhiên bất thường nào xảy ra, đây hoàn toàn không giống như sự tuyệt chủng mà giống như một sự chuyển dịch chiến lược có tổ chức và có kỷ luật của đàn cái
Việc dữ liệu điều tra tài nguyên của Lâm Vụ Viện dao động nhẹ hàng năm là điều bình thường Nhưng tình huống bây giờ đã không thể dùng dao dộng để hình dung, mà phải dùng gợn sóng' để hình dung!
Bầy cá: Đây là gợn sóng sau cùng của chúng ta! Nhân loại!
Số lượng cá Ngô Nhạc đột nhiên sụt giảm, đây cũng không phải là vấn đề mà Lâm Vụ Viện có thể tự mình giải quyết
Bên trong Phủ Quận Trưởng, Trân Kỳ Danh cùng với Tôn Khánh giao số liệu thống kê mới nhất đến trước mặt Tả Nguyên Hoằng
Tả Nguyên Hoằng nhìn chằm chằm bảng tư liệu một hồi lâu, nói:
- Mấy năm này, Ngô Nhạc chúng ta có đánh cá không?
Trần Kỳ Danh nhạy bén đáp:
- Không có Quận Trưởng. Từ khi Tương Châu triển khai cấm đánh bắt đến nay, Ngô Nhạc chúng ta từ đầu đến cuối kiên trì chính sách, tuyệt đối không chạm vào ranh giới đỏ, cá xuất hiện trên bàn cơm của bách tính Ngô Nhạc, đều là nuôi trong ao
Tả Nguyên Hoằng khẽ gật đầu
Đã không có bắt cá, như vậy bầy cá biến mất đương nhiên sẽ không sinh ra xung kích đối với kinh tế của Ngô Nhạc. Điều duy nhất có khả năng ảnh hưởng, chỉ có lượng tiêu thụ Câu Cá Phù
- Doanh số Câu Cá Phù gần đây thế nào?
Tả Nguyên Hoằng hỏi
Trần Kỳ Danh nghĩ nghĩ, nói:
- Giống như không có ảnh hưởng gì. Câu Cá Phù kia có vẻ như cũng đã bắt đầu câu cá biển
- Như vậy không sao
Tả Nguyên Hoằng thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Về hiện tượng này, ta hiện tại liền viết một báo cáo chuyển cho Ngọc Kinh. Chỉ chẳng qua, hiệu suất làm việc của Ngọc Kinh các ngươi cũng đều hiểu rõ. Nếu như bầy cá biến mất cái gì cũng đều không ảnh hưởng, vậy chúng ta trước hết không vội, từ từ sẽ đến. Chỉ cần giải quyết sự tình vào trước khi lệnh cấm dánh cá kết thúc, không trì hoãn việc đánh bắt của ngư dân là được, phải không?
Tôn Khánh thận trọng hỏi:
- Như vậy Quận Trưởng, tổng điều tra tài nguyên của chúng ta, ngài xem...
- Điền trung thực
Tả Nguyên Hoằng nói
Ở bên ngoài Phủ Quận Trưởng, Tôn Khánh lộ vẻ mặt khó xử đối với Trần Kỳ Danh
- Trần viện trưởng, chúng ta nếu thật sự điền số liệu này vào, chờ Hộ Bộ phái người đến điều tra, chúng ta nên làm thế nào cho phải?
Trần Kỳ Danh trước đó đã nghĩ kỹ đối sách, việc Câu Cá Phù này, trách ai cũng không thể trách Giang Thành
- Sự tình Câu Cá Phù huyên náo không nhỏ, toàn bộ Ngô Nhạc đều có nghe thấy, ngươi liền đổ lỗi bây cá biến mất là do Tiên Môn quản lý Thủy tộc không nghiêm. Dù sao triều đình chúng ta cũng không dám đụng đến Tiên Môn. Việc này cứ tính như vậy đi...