Chương 204: Không không không không
Chương 204: Không không không khôngChương 204: Không không không không
- Tiểu Hòa tỷ? Ngươi làm sao rảnh rỗi tới đây?
Bạch Tiểu Hòa thầm nghĩ: Ta kỳ thật luôn rảnh rỗi, chỉ là ngươi chưa từng gọi điện cho tal
Mặc dù có chút bất mãn đối với Giang Thành, nhưng Bạch Tiểu Hòa cũng không quên mục đích nàng tới đây
Nàng kéo Ngao Liên ra khỏi đùi, đẩy đến trước mặt Giang Thành, nói:
- Ngươi biết nàng không?
Giang Thành nhìn Ngao Liên, mờ mịt lắc đầu
- Giang Thành?
Ngao Liên xem chừng hô lên
- Ừm, là ta
Giang Thành lễ phép đáp lại
- Thứ này
Ngao Liên giơ lên Câu Cá Phù
- Là ta vẽ ra
- Rất giống
- Giống cái gì?
- Triều Tịch Chi Ca
Triều Tịch Chi Ca?
Giang Thành nhướng mày, thầm nghĩ: Tiểu cô nương này làm sao lại biết rõ Triều Tịch Chi Ca? !!
- Ngươi đã từng thấy Triều Tịch Chi Ca sao?
Hắn hỏi
- Ữm
Ngao Liên gật đầu
- Nó trông như thế nào?
- Một hạt châu lớn như thế này, sờ vào có cảm giác trơn trượt
Ngao Liên khoa tay nói
- Ngươi là nhìn thấy ở đâu?
Giang Thành lại hỏi
- Ở trong nhà của ta
Từng thấy Triều Tịch Chi Ca, từng sờ Triều Tịch Chi Ca, Triều Tịch Chi Ca ở trong nhà nàng
Như vậy nàng là...
Giang Thành dần dân trợn to con mắt
Nếu như hắn không có đoán sai, vị tiểu cô nương này, không phải là Long Nữ chạy đến từ trong long cung biển sâu đó chứ? Mặc dù ở độ tuổi này, nàng hẳn chỉ có thể được coi là 'Tiểu Long Nữ
Long Cung tối thiểu cách Lương Quốc mười vạn dặm, Câu Cá Phù có thể câu Tiểu Long Nữ ở bên ngoài mười vạn dặm lên bờ?
Tình huống trước mắt, đang thách thức giới hạn nhận thức của Giang Thành
Bạch Tiểu Hòa nhìn Giang Thành nói:
- Giang Thành, ngươi biết nàng?
- Cũng coi như nhận biết
Giang Thành không xác định nói
- Vậy thì tốt quá, lát nữa ngươi đưa nàng về nhà giúp ta, bây giờ ta phải nhanh chóng trở lại Đại Điện Nhiệm Vụ
Bạch Tiểu Hòa yên lòng giao Ngao Liên cho Giang Thành, sau đó liền vội vàng trở về làm việc
Ở bên trong Ngô Nhạc Tiểu Trúc, lúc này chỉ còn lại ba người Giang Thành, Ngao Liên, Liễu Khuynh
Bởi vì Ngao Liên có chút sợ hãi Liễu Khuynh, cho nên nàng vô thức tới gân Giang Thành
Nhưng nàng càng đến gần Giang Thành, Liễu Khuynh liền càng nhìn chằm chằm nàng, thế là nàng cũng chỉ có thể càng tới gân Giang Thành
Cuối cùng, quá trình tuân hoàn không ngừng này vào sau khi nàng ôm đùi Giang Thành, bị Giang Thành lên tiếng đánh gãy
- Ngươi tên là gì?
- Ngao Liên
- Ừm. Ngươi là làm sao tới đây?
- Bơi tới
- Bơi tới từ chỗ nào?
- Ô Hoàn
Ô Hoàn, một cái địa phương Giang Thành chưa từng nghe qua, nhưng đại khái là tòa thành thị Hải tộc nào đó
- Cách nơi này xa không?
- Không xa lắm
- Vậy ta đưa ngươi trở về
Giang Thành đưa ra đề nghị
- Ừm...
Ngao Liên ngoảnh lại nhìn thoáng qua Liễu Khuynh
Bản năng sinh tồn nói cho nàng, vị tỷ tỷ xinh đẹp này rất nguy hiểm
Giang Thành nhìn ra Ngao Liên do dự, hắn liếc nhìn ánh hoàng hôn ngoài cửa sổ phía sau Liễu Khuynh, nói:
- Trời đúng là đã sắp tối rồi, ban đêm đi đường cũng không tiện. Như vậy đi, đêm nay ngươi liền ở lại chỗ này, ngủ một đêm cùng với vị tỷ tỷ này, chờ ngày mai trời sáng lại trở vê, được không?
- Không không không không...
Ngao Liên ôm đùi Giang Thành, liều mạng lắc đầu!
Bản năng sinh tôn một lần nữa nói cho nàng, nếu như nàng ở chung một phòng với tỷ tỷ xinh đẹp, rất có thể sẽ bị ăn sạch Giang Thành thử thăm dò hỏi:
- Vậy bây giờ ta đưa ngươi về nhà nhé?
- Không không không không...
Ngao Liên tiếp tục lắc đầu
Bản năng sinh tồn lần thứ ba nói cho nàng, một khi con non thoát ly khỏi bầy đàn, sẽ cực kỳ dễ dàng bị loài săn mồi bắt giết
Giang Thành sờ cằm cúi đầu suy nghĩ
Cái này không được, cái kia cũng không được, Tiểu Long Nữ khó phục vụ như vậy sao?
- Giang Thành
Liễu Khuynh lên tiếng
Giang Thành thế là ngẩng đầu nhìn về phía nàng
- Nàng sợ hãi
- Sợ hãi?
- Ừm, sợ hãi
Sợ hãi?
Giang Thành cẩn thận hồi tưởng lại thiết lập Tiên Thần, phát hiện yêu quái xác thực càng dễ cảm thấy sợ hãi hơn so với người
Bởi vì ở giữa yêu quái có thuyết pháp huyết mạch áp chế
Huyết mạch của yêu quái cấp cao áp chế yêu quái cấp thấp, có thể làm cho yêu quái cấp thấp cảm thấy sợ hãi theo bản năng, từ đó phục tùng yêu quái cấp cao
Như thế mà nói, nếu như Ngao Liên sợ hãi Liễu Khuynh thì cũng có lý. Chỉ chẳng qua rồng cũng sẽ sợ rắn sao?
Hay là do tu vi giữa hai người chênh lệch quá xa?
Bất kể nguyên nhân là gì, Giang Thành cuối cùng cũng tìm ra căn nguyên hành vi bất thường của Ngao Liên
Hắn thử kéo Ngao Liên từ trên đùi hắn xuống, đẩy về phía vị trí Liễu Khuynh, kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, Ngao Liên giống như kẹo dẻo dính chặt vào chân hắn, chết sống cũng không dám tới gần Liễu Khuynh
- Đừng sợ, Liễu Khuynh tỷ tỷ là người tốt, hẳn là vậy
Giang Thành không xác định nói