Chương 225: phản bác
Chương 225: phản bácChương 225: phản bác
- Ách, ngươi, chuyện này... đồng học, ngươi lấy phù ra cũng vô ích thôi, chúng ta cần nghiệm chứng hiệu quả thực tế của nó, mới có thể xác nhận thành tích sau cùng của ngươi
Người chủ trì nói
Giang Thành nói:
- Tạm thời không nghiệm chứng được
Người chủ trì: ??2
Lão sư khoa phù lục: ??2
Lý Hữu Nguyên: 222
Người hóng hớt trên khán đài: ?22
Nhạc Linh Nhi yên lặng nhắm mắt lại, dùng hai tay che mặt. Giống như không còn mặt mũi để gặp ai vậy
Đám người hóng hớt trên khán đài lập tức có một loại cảm giác bị Giang Thành đùa nghịch
Bọn hắn lập tức chửi ầm lên:
- Ngươi không nghiệm chứng được con trang bức cái gì?
- Hoá ra chỉ là thằng hề phô trương thanh thế! Còn tưởng rằng ngươi thật sự có thể cứu hai người!
- Tranh thủ thời gian đi xuống đi! Đừng có làm trễ nải thời gian của người khác!
Lý Hữu Nguyên nghe được Giang Thành nói không nghiệm chứng được, tảng đá lớn treo trong lòng rốt cục cũng rơi xuống đất
Không nghiệm chứng được là tốt, nghiệm chứng được liền phiền toái
Giang Thành nếu như thật sự có thể cứu được hai người, như vậy chẳng khác nào phát hiện ra một lỗ hổng cực lớn trong khảo hạch phẩm tính
Bởi vì một khi một người thật sự được cứu được hai người, như vậy không có lý do gì không cho điểm tối đa, dù sao thì 'người rơi xuống nước' đã được giải quyết một cách viên mãn:
Điều kiện thực tế 'chỉ có thể chọn một bị phá giải từ căn bản
Ta có thể cứu hai người? Dựa vào cái gì chỉ cứu một người?
Quả thực là không thể phản bác
Nhưng nếu như để cho Giang Thành đạt được điểm tối đa, thì sẽ trở thành một án lệ rất xấu. Đề mục 'rơi xuống nước cứu người' sẽ trực tiếp biến vị, từ khảo hạch phẩm tính, biến thành khảo hạch trí tuệ
Nói như vậy, toàn bộ phong cách khảo thí sẽ lập tức trở nên kỳ quái
Người ra đề mục muốn khảo nghiệm phẩm tính, nhưng người dự thi các hiển thần thông, cố gắng cứu hết mọi người!
Tại phòng hội nghị số ba, năm vị lão sư khoa phù lục câm như hến
Rốt cục có người mở miệng nói:
- Hít hà, tên tiểu tử kia cầm phù gì vậy? Ta làm sao không biết?
- Ài, ta cũng không biết
- Nghe ngươi nói như vậy, ta nhớ ra rồi, ta cũng không biết - Tám mươi phần trăm là ghi chép ở trong tài liệu giảng dạy không phổ biến nào đó. Luôn không có khả năng là hắn tự nghiên cứu đúng không?
Không có khả năng, không có khả năng, đám phù sư nhị giai bọn hắn, cũng đều không có nghiên cứu qua mấy tấm phù mới, vị tân sinh này làm sao có thể vừa đến liền móc phù mới ra sử dụng chứ?
Hơn phân nửa là lão sư dạy hắn liên tương đối dị biệt, cho nên hắn mới có thể vẽ phù lục dị biệt
Trong trường thi, người chủ trì nói với Giang Thành:
- Thí sinh số 1016. nếu như ngươi không có cách nào nghiệm chứng thuyết pháp của ngươi, như vậy thật đáng tiếc, vòng khảo thí này ngươi chỉ được 0 điểm
Giang Thành phản bác:
- Chuyện này không công bằng. Ta không thể dùng phù, cũng không phải là phù của ta không dùng được, mà là vòng khảo thí này không đủ thực tế. Nếu như là người thật rơi xuống nước, phù của ta liên có thể sử dụng
Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao
Ta không được, không phải ta không được, mà là trình độ của người bố trí trường thi quá kém, cản trở ta phát huy mà thôi!
Trang bức!
Quá biết trang bức!
Chưa từng thấy ai trang bức như vậy!
Trình Băng Hân lôi kéo Nhạc Linh Nhi:
- Thí sinh số 1016 này không tệ, rất có khí thế. Trước không nói hắn có phải tận lực kiếm cớ hay không. Nhưng hắn tối thiểu không luống cuống, dám lên tiếng!
Nhạc Linh Nhi như thể đã quen thuộc, mặt không biểu lộ nói:
- Ta cảm thấy hắn không nghĩ nhiều như vậy, chỉ đơn thuần là ăn ngay nói thật mà thôi
Trình Băng Hân nhìn chằm chằm con mắt Nhạc Linh Nhi:
- Hiểu rõ như vậy? Nhận biết?
Nhạc Linh Nhi lập tức lúng túng:
- Không, không có
Giang Thành sau khi nói ra lời này, lão sư khoa phù lục lúc đầu đều nhất trí chuẩn bị cho Giang Thành 0 điểm, liền không tiện chấm điểm. Nếu thật sự là bởi vì tràng cảnh không đủ thực tế, dẫn đến thí sinh không thể phát huy, như vậy hoàn toàn chính xác không thể trách thí sinh
Chủ nhiệm văn phòng tuyển sinh Lý Hữu Nguyên, đã bị Giang Thành làm cho giận quá hoá cười
Chất vấn trình độ bố trí của văn phòng tuyển sinh chúng ta đúng không?
Bao nhiêu khoá trước đều không có ai chất vất, chỉ có ngươi chất vấn, tỏ vẻ mình rất có trình độ đúng không?
Hắn tự mình bay đến bên trên trường thi, nói:
- Số 1016. ngươi không phải cảm thấy phòng thi chưa đủ thực tế sao? Được, hiện tại ta liền nhảy vào bên trong nước Nhược Thủy Hà này, ta trái lại muốn xem xem, ngươi định dùng một tấm phù cứu hai người như thế nào! Lúc này ngươi nếu như lại không có cách nào dùng phù, cũng đừng tìm lý do
Lý Hữu Nguyên nói được thì làm được, lập tức nhảy vào bên trong Nhược Thủy Hà