Chương 234: khẩn trương
Chương 234: khẩn trươngChương 234: khẩn trương
Khảo hạch thẩm mỹ cũng vậy
Giang Thành biết mình không quá mẫn cảm đối với vẻ đẹp, cho nên hắn đã cố gắng học tập xem vẻ đẹp ' là gì
Sau khi học tập được tinh tuý của vẻ đẹp, lại dùng Long Thúc Phù gia trì năng lực động thủ' tuyệt cường, thể hiện ra vẻ đẹp'
Cứ như vậy, còn sợ không lấy được điểm cao sao?
Cho nên vấn đề mấu chốt hiện tại, chính là phân chia ra vẻ đẹp quyền uy'
Nếu như ở trên địa cầu, vấn đề này rất dễ giải quyết, chỉ cân Giang Thành đi mấy bước, đến chỗ tổ mỹ thuật sát vách hỏi một chút liên biết rõ
Dù sao phong cách nghệ thuật của Tiên Thần đều do tổ mỹ thuật thiết kế, trực tiếp hỏi người trong tổ mỹ thuật thì đáng tin cậy hơn so với học tập
Nhưng hiện tại, Giang Thành không liên hệ được với tổ mỹ thuật. Cho nên, hắn nhất định phải tìm cách phân tích vẻ đẹp quyền uy' ở trong thế giới Tiên Thần, tìm được đáp án hoàn mỹ phù hợp với khảo hạch thẩm mỹ Liên Đại
Vẻ đẹp là một loại cảm giác cá nhân và chủ quan
Có vạn Hamlet trong con mắt vạn người, điều đó mô tả tính chủ quan của con người
Bởi vậy:
'Quyền uy' cùng với vẻ đẹp' thực chất là một cặp từ trái nghĩa và không nên xuất hiện cạnh nhau
Chẳng qua, mọi chuyện luôn có ngoại lệ, và có một người quả thực có thể được miêu tả bằng hai từ này
Nàng vừa 'quyền uy, lại vừa 'xinh đẹp'
Trọng yếu nhất chính là, nàng được công nhận là 'quyền uy' cùng với được công nhận là 'xinh đẹp...
Nhạc Linh Nhi nhìn Giang Thành vẽ, sắc mặt lúc thì đỏ, lúc thì trắng
Nói thực ra, Giang Thành vẽ rất không tệ, khẳng định là đã luyện tập nhiều lần thông qua bức phác thảo của nàng
Nhưng vấn đề bây giờ không phải là kỹ thuật vẽ mà là ở người hắn vẽ!
Trong Tiên Môn, mặc dù không có bất kỳ quy định nào quy định đệ tử không được phép vẽ tranh môn chủ hoặc trưởng lão
Thế nhưng mà, tị huý vẫn luôn là lễ tiết cơ bản nhất tại Tu Tiên Giới!
Bình thường đừng nói vẽ môn chủ Tiên Môn, coi như là gọi thẳng tục danh của môn chủ, đều sẽ có người chỉ trích, nói ngươi không tôn trọng, không có cấp bậc lễ nghĩa, đại bất kính
Nhưng mà tên gia hỏa Giang Thành này, cứ như vậy ở trước mắt bao người, vẽ ra môn chủ Thái Hư Môn đường đường ra rồi!
- Linh, Linh Nhi, 1016 kia, hắn vẽ là vị Thái... Thái Hư Môn kia?
Trình Băng Hân run rẩy nói
- Ừm
Mặc dù không phải Trình Băng Hân vẽ, nhưng nàng đã cảm thấy sợ hãi thay cho Giang Thành: - Hắn thật sự là, to gan...
Kỳ thật nói đến áp lực, người chịu áp lực lớn nhất hiện tại còn không phải là Giang Thành
Mà là Lý Hữu Nguyên cùng với năm vị lão sư phụ trách chấm điểm khảo hạch thẩm mỹ
Giang Thành dù có làm gì đi nữa, đều có thể dùng một câu vẫn còn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện để thoát tội, dù sao tuổi của hắn xác thực không lớn lắm, hơn nữa còn không thuộc hệ thống Tiên Môn
Nhưng Lý Hữu Nguyên cùng với lão sư chấm điểm lại khác biệt
Bọn hắn đều là đệ tử Thông Thiên Môn, nhất định phải dùng kính ý cùng với thành ý lớn nhất, để đối mặt với môn chủ Tiên Môn sát vách
Chuyện này nếu như sơ sót một cái, sẽ rất dễ dàng tạo thành sự cố ngoại giao lớn ở giữa Tiên Môn!
Các cao thủ Thái Hư Môn: Nghe nói Thông Thiên Môn có người vẽ môn chủ chúng ta? Bọn hắn không biết rõ tị huý sao? Đoán chừng là cố tình? Đi đến xem thử chuyện gì đang xảy ra đi
Bởi vì nguyên nhân quen tay hay việc, Giang Thành vẽ kỳ thật rất nhanh, thời gian khảo thí hai mươi phút, vào sau khi hắn hoàn thành tác phẩm, vẫn còn thừa lại mười mấy phút
Nhưng mười mấy phút này, đối với các lão sư mà nói, quả thực như là bùa đòi mạng!
Năm vị lão sư chấm điểm cũng không ngồi yên nữa, lập tức tới tìm Lý Hữu Nguyên
- Lý chủ nhiệm, người kia, hắn là có thể vẽ sao?
- Chủ nhiệm, hắn có vi phạm quy củ không? Mau đưa hắn và bức vẽ xuống!
Lý Hữu Nguyên đầu đầy mồ hôi, hắn biết rất rõ quy củ khảo hạch tân sinh, lúc này chỉ có thể trả lời:
- Trên lý luận là có thể vẽ, nhưng văn phòng tuyển sinh chúng ta cũng không nghĩ tới, lại thật sự có người dám mạo hiểm bị thiên hạ chỉ trích, vẽ vị kia raI
- Đừng nói những thứ này, nhanh nghĩ xem phải làm gì bây giờ?
- Cho hắn 0 điểm? Cảnh cáo những học sinh phía sau, để bọn hắn đừng có động ý đồ xấu?
- Ngươi điên rồi hả! Ngươi dám cho vị Thái Hư Môn kia 0 điểm! ?
- Cứ nói nhìn không ra, ai biết rõ là vị Thái Hư Môn kia?
- Không được, ta đã nhìn kỹ rồi, hắn vẽ mặc dù cẩu thả một chút, nhưng thần vận vẫn có, không có khả năng nhìn không ra
- Cho nên hiện tại phải làm sao bây giờ?
Thời gian khảo thí trôi qua từng chút một, các thí sinh vốn dĩ vô cùng khẩn trương giờ đã không còn khẩn trương nữa
Bởi vì lão sư chấm điểm còn muốn khẩn trương hơn so với bọn hắn!