Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 250 - Chương 250: Chíp Chíp

Chương 250: Chíp chíp Chương 250: Chíp chípChương 250: Chíp chíp

Giang Thành với tư cách là một nghệ thuật gia quản lý thời gian, luôn có khả năng quản lý và sắp xếp thời gian của mình rất tốt

Chẳng hạn như hắn thường về nhà cho rắn ăn vào khoảng 12 giờ, vì vậy hắn sẽ vô thức điều khiển nhịp độ làm việc bên ngoài

Cuối cùng đạt được kết quả trở về đến nhà khoảng 12 giờ

Giang Thành đặt chiếc bánh gato nhỏ hắn mang theo từ Tiên Môn Trà Phẩm về, nói với Liễu Khuynh:

- Đây là bữa trưa, ta vừa mới ăn cơm cùng với Nhạc đạo hữu, liên không ăn cùng với ngươi

Nghe Giang Thành không có ý định ăn, Liễu Khuynh ở trên ban công thậm chí không có dục vọng xê dịch thân thể

Nàng vốn là không cần ăn cơm, Giang Thành không ăn, nàng cũng không cần thiết phải ăn

Thấy xà xà không động đậy, Giang Thành thâm nghĩ hỏng rồi

- Liễu Khuynh, bánh gato này có hương vị rất không tệ, nếu để lâu sẽ ảnh hưởng đến mùi vị, hiện tại ăn vẫn tốt hơn

- Không đói bụng

- Thói quen ăn đúng giờ là một thói quen tốt. Sẽ không bị mắc bệnh dạ dày

Bệnh dạ dày?

Liễu Khuynh chưa từng nghe đến từ "bệnh dạ dày", dường như chưa từng có rắn nào mà nàng biết từng mắc phải "bệnh dạ dày"

- Sẽ không

Nàng nói

Mặc dù Giang Thành bên ngoài là ông chủ, nhưng hắn cũng không có lá gan ép buộc đại yêu quái làm việc

Liễu Khuynh không muốn ăn, Giang Thành cũng không có cách nào, đành phải để bánh gato trong tủ lạnh, nói:

- Ta đặt trong tủ lạnh, ngươi đói nhớ ăn. Chiêu hôm nay không có khảo hạch, ta trở vê phòng tu luyện một lát

- Được

Đợi Giang Thành trở về phòng, Liễu Khuynh trở mình trên ghế nằm ban công

Nàng nhìn phòng khách vắng vẻ an tĩnh, không khỏi khẽ cau mày

Trong khoảng thời gian này Giang Thành luôn luôn đi sớm về trễ, vê đến nhà liền chăm chỉ tu luyện, nàng không có ai nói chuyện, cũng không có việc gì làm, thật nhàm chán

Liễu Khuynh ngồi dậy từ trên ghế nằm, duỗi cánh tay mảnh khảnh lên, thể hiện thoả thích dáng vẻ khỏe mạnh của mình

-Ừm-

Nàng duỗi lưng một cái, nhìn gian phòng của Giang Thành

Bức tường căn bản không thể che được ánh mắt của nàng, chỉ cần nàng nguyện ý, Giang Thành làm gì nàng đều có thể thấy rõ ràng Nhìn Giang Thành đang chăm chỉ tu luyện, Liễu Khuynh nghĩ thầm, có phải hay không chỉ cần để Giang Thành tu luyện tốt, Giang Thành liền sẽ không có chuyện gì làm, sau đó bồi tiếp nàng?

Để cho một tu sĩ Luyện Khí kỳ tăng tốc tu luyện, đối với Liễu Khuynh mà nói, chẳng qua là chuyện tiện tay

Nhưng mà, nàng biết rõ Giang Thành là một người làm việc đường hoàng, không ưa thích đầu cơ trục lợi

Tự tiện giúp hắn đề thăng tu vi, rất có thể sẽ bởi vậy mà bị hắn chán ghét

So với bị Giang Thành chán ghét, Liễu Khuynh cảm thấy, nàng vẫn là ở một mình tốt hơn

Nàng tình nguyện nhấm nháp buồn chán, cũng không muốn quấy rối bằng hữu

Giang Thành đối đãi với nàng tốt như vậy, nàng không thể bởi vì một chút ý nghĩ bốc đồng nho nhỏ của chính mình, liền len lén quấy rối Giang Thành

Hiện tại yên lặng đợi, hẳn là trợ giúp lớn nhất đối với hắn rồi?

Liễu Khuynh dưới ánh mặt trời, nghĩ như vậy

Trong phòng ngủ, Giang Thành tiếp Thông Tấn Phù, là Nhạc Linh Nhi gọi tới

Nhạc Linh Nhi:

- Giang Thành, thật xin lỗi, bằng hữu của ta, nàng quá hoạt bát

- Không có chuyện gì, nàng là bằng hữu của ngươi, ta hẳn là nên chiếu cố nàng thật tốt

- Ngươi lần sau nếu như không muốn làm, trực tiếp cự tuyệt nàng là được

- Dạng này sẽ không làm cho Nhạc đạo hữu khó xử đó chứ?

- Không có. Ngươi không khó xử là được

Giang Thành chân thành nói:

- Không có khó xử, bằng hữu của Nhạc đạo hữu cũng là bằng hữu của ta, hoan nghênh nàng đến chỗ ta làm khách

Nhạc Linh Nhi vội vàng ngăn lại ý nghĩ nguy hiểm của Giang Thành:

- Ngươi tuyệt đối đừng nói ra câu nói này ở trước mặt nàng, nàng sẽ coi là thật, hơn nữa sẽ đi!

Liễu Khuynh trên ban công chớp chớp mắt

Sau đó, một con chim nhỏ thế mà thần kỳ xuyên qua thủy tinh ban công, rơi vào bên chân Liễu Khuynh

- Chíp chíp, chíp chíp

- Ta không sao, ta rất khỏe

Liễu Khuynh nói với chim nhỏ

- Chíp chíp, chíp chíp

Chim nhỏ tiếp tục nói

- Không cần lo lắng

- Chíp chíp

- Được rồi

Chim nhỏ nhảy nhót hai lần, lại xuyên qua thủy tinh ban công, bay mất ở trong ánh mắt của Liễu Khuynh Thông Tấn Phù là một loại phương thức liên lạc thường gặp bên trong Nhân tộc, nhưng Thông Tấn Phù cũng không thích hợp với toàn bộ tình huống liên lạc

Chẳng hạn như liên lạc cự ly xa cùng với siêu cự ly xa, chẳng hạn như liên lạc mã hóa vân vân

Đồng dạng, Yêu tộc tự nhiên cũng có thủ đoạn liên lạc của bản thân Yêu tộc

Đặc biệt là ở trong liên lạc cự ly xa đòi hỏi sự riêng tư và mã hóa

Dù sao thì Yêu tộc cũng yếu thế hơn Nhân tộc, không ưa thích chính đại quang minh như Nhân tộc. Hơn nữa Lương Quốc cách Thiên Sơn, thế nhưng là có một đoạn cự ly không gần...
Bình Luận (0)
Comment