Chương 284: ba vị cao nhân
Chương 284: ba vị cao nhânChương 284: ba vị cao nhân
Lực chú ý của Liễu Khuynh bị khôi lỗi hấp dẫn, rốt cục nguyện ý nhìn Giang Thành một cái
Giang Thành thở phào nhẹ nhõm, biểu hiện ra tác phẩm của hắn cho Liễu Khuynh
- Đây là đồ chơi nhỏ ta sửa đổi từ Trí Năng Khôi Lỗi Phù, tạm thời còn chưa có tên, chẳng qua chức năng là có thể gọi video khoảng cách ngắn, mặc dù không rõ ràng lắm, ngoài ra còn có một chức năng nhỏ...
Giang Thành lại lấy ra một tiểu khôi lỗi giống hệt
Hắn giơ cánh tay của tiểu khôi lỗi trong tay, tiểu khôi lỗi còn lại cũng giơ tay lên và thực hiện động tác tương tự
- Ngươi có muốn thử một chút hay không?
Giang Thành đưa tiểu khôi lỗi tới trước mặt Liễu Khuynh
Giang Thành có thể hiểu được Liễu Khuynh vì sao không muốn hắn ở ký túc xá
Liễu Khuynh ở trong xã hội loài người, chỉ có một mình hắn là bằng hữu. Nếu như hắn rời bỏ nàng, như vậy nàng liền thật sự chẳng còn gì nữa
Liễu Khuynh do dự một chút, cuối cùng vẫn tiếp nhận tiểu khôi lỗi Giang Thành đưa cho nàng
Nàng nếm thử cử động cánh tay của tiểu khôi lỗi, tiểu khôi lỗi trong tay Giang Thành, quả nhiên cũng làm ra động tác giống nhau
Liễu Khuynh tiếp tục huy động cánh tay tiểu khôi lỗi, một tiểu khôi lỗi khác thế là bắt đầu quyên đấm cước đá không chút lưu tình đối với Giang Thành
- Chơi vui không?
Giang Thành hỏi
- Không vui
Liễu Khuynh giống như hờn dỗi nói
Mặc dù miệng nói không vui, nhưng thực tế lại nắm thật chặt, căn bản không có ý định buông tay
Giang Thành kiên nhẫn giải thích:
- Ta cần phải học đại học, sau đó mới có thể thi vào Tiên Môn, mới có thể đề cao tu vi, lúc đó mới có thể có nhiều thời gian làm bất cứ điều gì mình muốn, đi bất cứ nơi nào mình muốn
- Thiên Sơn?
Nàng nói
- Ngươi muốn ta đi, ta khẳng định sẽ đi
Giang Thành cam đoan nói
Liễu Khuynh chớp đôi mắt đẹp, hàm răng trắng tinh nhẹ nhàng cắn đôi môi hồng, lại nằm xuống trên ghế nằm
Giang Thành nói với bóng lưng nàng một lần nữa:
- Như vậy, đêm nay ta sẽ không trở vê ngủ
Liễu Khuynh ôm tiểu khôi lỗi, thân hình mảnh dẻ hơi cuộn tròn trên ghế nằm
- Đúng rồi, tiểu khôi lỗi này có thể gọi video kéo dài cả đêm, vừa rồi ta quên nói cho ngươi biết
Giang Thành nói bổ sung - Nha |
- Vậy đêm nay ta sẽ không trở vê?
Liễu Khuynh lấy Thông Tấn Phù ra
Giang Thành cam đoan nói:
- Sẽ lập tức tiếp
- Nha
- Đêm nay không trở về?
Giang Thành tiếp tục thăm dò
- Ừm
Xà xà nhẹ nhàng gật đầu
Giang Thành thở phào nhẹ nhõm
Nếu không phải hắn đã sớm chuẩn bị trước tiểu khôi lỗi để dỗ dành xà xà, bằng không ba năm đại học của hắn, đoán chừng sẽ bởi vì nguyên nhân xà xà, triệt để cô lập cùng với tập thể
Xà xà này, ngoại trừ quá dựa dẫm vào bằng hữu, không thích ở một mình, thì không có vấn đề gì khác
Chí ít cảm xúc cực kỳ ổn định, sẽ không đột nhiên há miệng nuốt chửng hắn
Dù sao Giang Thành đối với dùng 3000 khối linh thạch hạ phẩm thuê nhân viên Đại Thừa Kỳ là rất hài lòng
Dù sao tuyệt đại đa số thời điểm, đều là Giang Thành sai sử nàng
Mặc dù ở dưới tình huống cực kì cá biệt sẽ ngược lại, nhưng cũng đã cực kỳ có lời...
Tại thời điểm Giang Thành dỗ rắn, tại ký túc xá Liên Đại số 7, phòng 316, đã tập hợp đủ ba vị cao nhân
Đinh Quang Minh, cao gầy, nhân sĩ Cảnh Châu, hào tộc địa phương, Luyện Khí tâng tám, phù sư nửa giai. Thư đề cử nhập học
Tống Tuấn Sinh, tuấn tú lịch sự, bản địa Ngọc Kinh, gia cảnh không tâm thường, Luyện Khí tầng sáu, phù sư nhất giai. Thư đề cử nhập học
Chu Hồng Tài, một chàng trai khỏe mạnh, đến từ Lâm Quận Ngọc Kinh, cha mẹ phú hào, Luyện Khí tầng bảy, biết dùng phù lục. Đóng góp một lượng lớn linh thạch nhập học
Tân sinh vừa khai giảng, luôn luôn dễ nói chuyện, ba người Đinh, Tống, Chu, không mất bao lâu đã thân quen
Đinh Quang Minh nhìn hai người bạn cùng phòng mới, tò mò hỏi:
- Các ngươi vê sau dự định làm gì?
Tống Tuấn Sinh cười nói:
- Vẽ phù thôi, còn có thể làm gì?
- Mộng tưởng, có mộng tưởng gì không?
Tống Tuấn Sinh suy nghĩ một chút, nói:
- Gia đình của ta xuất thân từ thế gia phù sư Lương Quốc, đến Liên Đại nha, chủ yếu là muốn nhìn một chút phù lục Tiên Môn, so với phù lục nhà ta, ai mạnh ai yếu
- Lợi hại! Đinh Quang Minh lập tức giơ ngón tay cái lên, sau đó nói:
- Ngươi hẳn là vẽ phù rất giỏi?
Tống Tuấn Sinh lộ ra nụ cười hưởng thụ:
- Nói chung, qua mấy tháng nữa sẽ chuẩn bị xung kích phù sư nhị giai. Chẳng qua thiên phú của ta vẫn còn quá yếu so với ông nội của ta. Lão nhân gia ông ta không đến mười tám tuổi, cũng đã là nhị giai
Đinh Quang Minh tiếp tục phụ hoạ:
- Như vậy ông nội ngươi hiện tại, hẳn là có trình độ phù sư tam giai rồi?
Tống Tuấn Sinh gật gù đắc ý, thản nhiên nói:
- Tứ giai. Chẳng qua thiên phú tu luyện của ông nội ta không tốt lắm, nếu như có thể đạt tới Nguyên Anh, ngũ giai cũng không phải không có khả năng