Chương 302: nhút nhát e thẹn
Chương 302: nhút nhát e thẹnChương 302: nhút nhát e thẹn
Mà ở bên trong phù lục trị liệu, có một loại phù là 'Cầu Nối Phừ, phù này có thể truyền lực lượng đồng nguyên ở giữa hai vật thể trong cự ly gần. Phù này bình thường dùng để tiến hành cấp cứu đối với tu sĩ khô kiệt linh lực
Giang Thành: Ta hiểu ý của ngươi, ngươi là dự định thiết kế một loại Cầu Nối Phù đảo ngược, đem hình thức truyền lại 'từ nhiều đến ít' ban đầu, đổi thành từ ít đến nhiều'. Cứ như vậy, Huyết Chanh Quả Thụ liền có thể trong khi thu hoạch được lực lượng cỏ dại, lại tự động trợ giúp Linh Thực Viên dọn dẹp đất hoang, thực hiện cục diện cả hai cùng có lợi
Nhạc Linh Nhi nhìn tin nhắn Giang Thành gửi tới ở bên trên Thông Tấn Phù, nội tâm lại một lần nữa bị sự thiên tài của Giang Thành làm cho rung động
Giang Thành có thể hiểu được ý nghĩ của nàng, Nhạc Linh Nhi cũng chẳng ngạc nhiên
Làm cho Nhạc Linh Nhi cảm thấy ngoài ý muốn, là tên gia hỏa này thế mà ở trong thời gian ngắn như vậy, tìm được 'điểm cao đạo đức, thực hiện 'cả hai cùng có lợi
Đây là nàng hoàn toàn không nghĩ tới
Nàng có cảm giác tìm kiếm điểm cao đạo đức, đã trở thành bản năng bẩm sinh của Giang Thành
- Ngươi vừa rồi muốn hỏi cái gì? Cây gì, cỏ gì?
Trình Băng Hân kịp phản ứng, nói với Nhạc Linh Nhi
Nhạc Linh Nhi vô thức che lại Thông Tấn Phù, không cho Trình Băng Hân trông thấy nàng cùng với Giang Thành nói chuyện phiếm
- Không có gì, đúng rồi, ngươi vừa rồi đang làm gì? Cũng không ngẩng đầu lên, cũng không để ý tới ta
- Không có gì, chỉ là một học đệ muốn gia nhập Câu Lạc Bộ Vẽ Phù, rất có ý tứ, nhà hắn giống như rất có tiền, còn nghĩ biện pháp khoe khoang với ta, chết cười ta. Ha ha ha
Trình Băng Hân phình bụng cười to
Nhạc Linh Nhi trước đây không có ý định yêu đương, cho nên luôn tránh xa những nam tu mà Trình Băng Hân nhắc đến. Nếu có ai tỏ ra tử tế với nàng, nàng cũng cự tuyệt tương đối dứt khoát
Hiện tại nàng có Giang Thành, lại càng thêm giữ mình, không có khả năng nói chuyện phiếm khoác lác với học đệ giống như Trình Băng Hân
- Ngươi không ưa thích cũng đừng ỡm ờ người ta
Nhạc Linh Nhi khuyên nhủ Trình Băng Hân
Trình Băng Hân xinh đẹp không kém gì nàng, nếu như nàng cố tình trêu đùa tiểu học đệ, quả thực là quá dễ dàng
- Ôi chao, hắn rõ ràng chỉ là muốn hối lộ ta, để cho ta mở cửa sau cho hắn gia nhập Câu Lạc Bộ Vẽ Phù. Cái gì ưa thích hay không ưa thích? Nhạc Linh Nhị, ta phát hiện ra ngươi từ sau khi gặp được Giang Thành, động một chút lại treo ưa thích ở bên miệng. Ngươi là có ý gì?
- Ta không có! Không nói với ngươi, ta đi thu quần áo!
- Hừ hừ
Trình Băng Hân phát ra tiếng hô thắng lợi
Nàng hiện tại xem như đã nắm giữ mệnh mạch của Nhạc Linh Nhi, chỉ cần mang theo Giang Thành trong lời nói, không cần ba câu, Nhạc nha đầu nhất định sẽ bị phá vỡ phòng tuyến phòng thủ tại chỗ Nữ tu chứa nam nhân trong lòng, chính là không chịu được một kích như thế
Nhìn bóng lưng yểu điệu Nhạc Linh Nhi thu quần áo trên ban công, Trình Băng Hân lâm vào phiên muộn
Nhạc Linh Nhi đến cùng vì sao không dám tỏ tình với Giang Thành?
Nàng đến tột cùng đang sợ cái gì?
Nàng không biết rõ nàng là hoa khôi Liên Đại sao?
Chẳng lẽ nàng sợ Giang Thành cự tuyệt nàng?
Không có khả năng nha, Giang Thành dựa vào cái gì cự tuyệt nàng?
Trình Băng Hân thay vào thị giác của Giang Thành cảm thụ một chút, nếu Nhạc Linh Nhi tỏ tình với nàng, nàng tuyệt đối sẽ lập tức đáp ứng, sau đó trực tiếp đi tới khách sạn ngoài trường, giải quyết hoa khôi Liên Đại tại chỗ, để Nhạc Linh Nhi tâm phục khẩu phục gọi nàng là ba ba
Như vậy chẳng lẽ không tốt sao?
Cho nên Giang Thành căn bản không có khả năng cự tuyệt Nhạc Linh NhiI
Nhạc Linh Nhi thật sự là nhút nhát e thẹnI...
Làm đại học trọng điểm Tiên Môn, thư viện Liên Đại vẫn là tương đối có quy cách
Tạo hình chỉnh thể của thư viện, giống như một cuốn sách được đặt trên bàn
Nhìn từ xa trông không lớn lắm nhưng khi lại gân, cũng chỉ có thể ngước lên nhìn độ cao của nó
Thư viện Liên Đại có rất nhiều công năng, ngoại trừ tàng thư, cho mượn sách cơ bản nhất, còn cung cấp các dịch vụ bao gồm tự học, thí nghiệm, địa điểm tổ chức sự kiện, v. v
- Thư viện của trường học chúng ta thật tráng lệ!
Đinh Quang Minh đi trong thư viện, như thể chưa thấy qua việc đời
Tống Tuấn Sinh cười nói:
- Quang Minh, ngươi hỏi Hồng Tài ca của ngươi đóng góp bao nhiêu tiền, liền biết vì sao tráng lệ như vậy
Đinh Quang Minh:
- Hồng Tài ca, ngươi bỏ ra bao nhiêu tiền?
- Cút đi. Từ giờ trở đi, Chu Hồng Tài ta đã không phải là ta của quá khứ
Chu Hồng Tài tự tin nói
Hắn móc ra Thông Tấn Phù, mở ra lịch sử trò chuyện của hắn cùng với Trình Băng Hân, lung lay ở trước mặt Tống Tuấn Sinh cùng với Đinh Quang Minh