Chương 309: hiểu lầm
Chương 309: hiểu lầmChương 309: hiểu lầm
Nàng đầu tiên là chớp chớp mắt vài lần, sau đó nhẹ nhàng cắn môi, có chút tức giận trừng mắt nhìn Giang Thành
Giang Thành sờ mũi, thành thật cúi đầu ăn
Có sao nói vậy, Giang Thành kỳ thực biết hậu quả của việc trêu chọc tu sĩ đại thừa kỳ, nhưng hắn thực sự không nhịn được
Chủ yếu là xà xà trông vô hại với con người và động vật, thậm chí tính cách cũng đều phi thường ổn định, rất dễ dàng khiến cho người ta sinh ra một loại ảo giác nàng rất dễ bắt nạt
Giang Thành cúi đầu ăn cơm, trong tâm mắt của hắn, bỗng nhiên xuất hiện một đôi đũa, kẹp lấy một miếng thịt xào cay
Giang Thành ngẩng đầu, thấy được Liễu Khuynh đang gắp thức ăn cho hắn
Liễu Khuynh mặt không biểu tình đặt miếng thịt xuống, nhanh chóng rút đũa, sau đó mặt không thay đổi tiếp tục ăn cơm
- Liễu Khuynh, ta là thật sự bị mụn, nhìn này
Giang Thành chỉ vào mụn trên cằm mình
Liễu Khuynh nói mà không có biểu cảm gì:
- Hiện tại không có
Giang Thành: 222
Giang Thành vội vàng chạy tới trước gương, phát hiện mụn trên cằm thế mà thật sự không còn!
Nàng vì để cho ta ăn một miếng thịt xào cay, thậm chí không tiếc vận dụng pháp thuật giúp ta điều trị thân thể?
Đây là kịch bản nữ tổng giám đốc bá đạo gì! ?
Trước đó Giang Thành còn muốn trả lại thịt xào cay cho Liễu Khuynh, nhưng nhìn quyết tâm nàng sử dụng pháp thuật, Giang Thành biết rõ, thịt này hắn là không ăn không được
Liễu Khuynh nhìn thấy Giang Thành nghe lời ăn thịt, khóe miệng hơi nhếch lên
Là hắn cố ý giở trò xấu trước
Chẳng qua, bây giờ cả hai đã hòa nhau
Như vậy rất công bằng
Ăn xong cơm tối, Giang Thành bắt đầu sử dụng Tụ Linh Trận dạng đơn giản
Mà bát đũa trên bàn, thì giao cho Xà quản gia thu thập, bọn hắn cho tới nay đều là phân công công việc như vậy và phối hợp với nhau khá ăn ý
Tại thời điểm Giang Thành ngồi xuống tu luyện, Liêu Khuynh nhàm chán sẽ ngồi ở trên ghế sô pha, có khi ăn đồ ăn vặt, có khi thì mày mò tiểu khôi lỗi do Giang Thành làm
Giống như một chiếc ô tô đồ chơi điều khiển từ xa, điêu khiển tiểu khôi lỗi đại biểu cho Giang Thành chạy loạn khắp nơi
So với Giang Thành, người chế tác tiểu khôi lỗi, Liễu Khuynh rõ ràng có lý giải càng sâu hơn về món đồ chơi này
Giang Thành thậm chí cũng đều không biết rõ, nàng đến tột cùng là làm thế nào luyện ra được kỹ thuật khống chế tiểu khôi lỗi Ước chừng đến mười một giờ tối, Giang Thành thu thập Tụ Linh Trận, đuổi xà xà thức đêm trở về phòng đi ngủ
- Ngủ ngon
- Ừm, ngủ ngon
Hai người chúc nhau ngủ ngon xong, liền trở về phòng thay đồ ngủ, chui vào trong chăn
Giang Thành bận rộn cả ngày, đầu đập vào gối liền trực tiếp hôn mê
Mà Liễu Khuynh thì tinh thân khác thường, con mắt chớp chớp, bỗng nhiên ngồi dậy, thay bộ đồ ngủ thành bộ đồ thường mặc khi đi ra ngoài
Rạng sáng hai giờ, ngay cả Ngọc Kinh phồn hoa cũng bắt đầu an tĩnh lại, nhưng cửa sổ ban công nhà Giang Thành lại phát ra tiếng cọt kẹt
Liễu Khuynh ngồi dậy từ trên giường, mang dép, không nhanh không chậm mở cửa phòng
Huyết Sát Tông Trần Thâm đang chuẩn bị động thủ, liền chạm trán Liễu Khuynh
Trân Thâm đầu tiên là bị dung mạo của Liễu Khuynh làm cho kinh ngạc, sau đó nghĩ thâm gã làm sao không có phát hiện ra động tĩnh của nữ nhân này?
Do dự không đến một phần năm giây, Trân Thâm lập tức ra tay với Liễu KhuynhI
Trần Thâm không hổ là sát thủ già dặn, gã không hề khinh thị tu vi Luyện Khí tâng sáu của Liễu Khuynh chút nào, vừa xuất thủ chính là một kích toàn lực Trúc Cơ viên mãn!
Liễu Khuynh sắc mặt như thường, chậm rãi duỗi ra một ngón tay
- Thập!
Đối mặt với Liễu Khuynh, Trần Thâm toàn lực xuất thủ đột nhiên lộ ra vẻ sợ hãi tột đội!
Thậm chí không đợi gã lên tiếng kinh hô, thân thể, linh hồn, thậm chí nhân quả có khả năng bị thuật thôi diễn thôi diễn của gã, đều theo ngón tay của Liễu Khuynh rơi xuống, biến mất hoàn toàn khỏi không gian này
Liễu Khuynh mặt không thay đổi móc ra tiểu khôi lỗi, nhìn thoáng qua màn hình trên bụng khôi lỗi, Giang Thành đang ngủ say
Nàng đi đến cửa ra vào, nhẹ nhàng mở cửa, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa chống trộm lại
Nàng đi thang máy xuống tầng dưới, cuối cùng đột nhiên biến mất ở trong màn đêm mịt mờ Ngọc Kinh...
Giang Thành vẫn luôn có một sự hiểu lầm
hắn cảm thấy nếu Liêu Khuynh không thích mùi nào đó thì nàng sẽ không ngửi, chọn lựa mùi giống như kén ăn vậy
nhưng kỳ thật cũng không phải như vậy, trình độ mẫn cảm đối với mùi của xà xà là tương tự như hô hấp, là bẩm sinh, liên miên bất tuyệt
nàng sẽ một mực nghe được mùi, bên trong không gian có cái gì nàng sẽ ngửi được cái đó, chỉ có thể phân biệt, không cách nào lựa chọn
bởi vậy nàng mới rất thích ở cùng một chỗ với Giang Thành
dù sao thì không có rắn nào thích mùi thối hoặc rác rưởi, rắn cũng thích những thứ sảng khoái, sạch sẽ, ngọt ngào và thơm tho