Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316: Chênh Lệch Lớn

Chương 316: chênh lệch lớn Chương 316: chênh lệch lớnChương 316: chênh lệch lớn

Cao Miểu ôm trán, ra hiệu cho Võ thư ký, bảo nàng mau chóng mang Giang Thành đi ra ngoài

hắn tốt xấu là phù sư tứ giai, lãnh đạo tối cao nhất Hiệp Hội Phù Sư Lương quốc, hôm nay lại chủ động cung cấp phương thức liên lạc của mình cho một phù sư không giai, nói ra cũng đều vô cùng mất mặt

nhưng bây giờ Cao Miểu đã thành phật. Hắn không quan tâm mất mặt, chỉ cần Giang Thành đừng lặp lại cảnh tượng hoành tráng Câu Cá Phù tại Ngọc Kinh, hắn gọi Giang Thành là đại ca cũng không có vấn đề gì

không mất mặt nhỏ thì sẽ mất mặt lớn

Cao Miểu hắn hôm nay ẩn nhẫn, là vì hòa bình và ổn định của toàn bộ Lương quốc!...

Ở bên trong ký túc xá nữ sinh Liên Đại, Nhạc Linh Nhi tới tìm Trình Băng Hân

- Băng Hân, ta có một công việc làm thêm vẽ phù, ngươi có muốn làm hay không?

Trình Băng Hân nằm lỳ ở trên giường, vểnh chân nhỏ lên, chơi Thông Tấn Phù:

- Không làm

- Thù lao rất cao

Nhạc Linh Nhi nói thêm

Trình Băng Hân nghĩ thầm: rất cao còn có thể cao cỡ nào? Vẽ phù mệt mỏi như vậy, còn không bằng nghiên cứu CP, dù sao nàng cũng không thiếu tiền

- Rất cao ta cũng không làm, Linh Nhi, ta khuyên ngươi cũng đừng làm, đại học nên ăn chơi vui vẻ đi, bởi vì sau này sẽ có rất nhiều cơ hội làm việc

Nhạc Linh Nhi cũng đồng ý với quan điểm của Trình Băng Hân

nhưng nàng vẽ phù, chủ yếu không phải vì tiền, chủ yếu bởi vì là —— nhiệm vụ của Giang Thành

nàng hiện tại đã nghiện Giang Thành, nếu như không làm việc thật tốt, Giang Thành không để ý tới nàng, như vậy về sau nàng lên cơn nghiện Giang Thành thì phải làm sao?

Cuối cùng, Nhạc Linh Nhi chỉ có thể từ bỏ ăn chơi, vẽ phù ở trong ký túc xá, bị ép phải kiếm hơn 10. 000 linh thạch mỗi ngày

ngón tay của Trình Băng Hân bay múa trên Thông Tấn Phù

Trình Băng Hân: Giang Thành không thường vê ký túc xá à?

Chu Hồng Tài: đó là khẳng định, phòng ký túc xá là do ta quyết định, làm sao hắn có đủ can đảm ở lại ký túc xá?

Trình Băng Hân: Các ngươi cùng với Giang Thành đã từng tán gẫu về vấn đề tình cảm chưa?

Chu Hồng Tài: Đã từng tán gẫu, chẳng qua EQ của tên tiểu tử này quá thấp, thiếu kinh nghiệm, rất khó tưởng tượng ai sẽ ưa thích hắn

Trình Băng Hân: Quả thật có chút khó mà tưởng tượng

Chu Hồng Tài: Học tỷ, ta ngày hôm qua mời Đinh Quang Minh ăn cơm tại Tiên Môn Trà Phẩm ở bên ngoài trường học, kết quả không cẩn thận tiêu mấy khối trung phẩm linh thạch, được cái là được tặng phiếu giảm giá. Chẳng qua Tiên Môn Trà Phẩm quá hẹp hòi, phiếu giảm giá chỉ giảm 10%, ta ngại phiền phức, liền vứt đi

Trình Băng Hân nhìn thấy Chu Hồng Tài gửi đoạn tin nhắn này, liền bật cười tên tiểu tử này chẳng lẽ không cảm thấy hắn nói chuyện có chút ngây thơ sao?

Dù sao nếu như là Trình Băng Hân nàng muốn khoe của, nàng chắc chắn sẽ không dùng thủ đoạn khoe của trần trụi cùng với ngây thơ như vậy

kẻ có tiền chân chính có hàm dưỡng, đều là trường kỳ không có tiếng tăm gì, so với người bình thường không có gì khác biệt, sau đó bỗng nhiên xảy ra chuyện, khiến cho ngươi sợ hãi thán phục sự giàu có của đối phương

Trình Băng Hân quơ bàn chân, nhìn thấy Nhạc Linh Nhi dưới giường đã yên lặng vẽ phù đến trưa

- Linh Nhi, ngươi vẫn còn vẽ phù? Có mệt hay không

- Không mệt

- Đừng vẽ nữa, theo ta ra ngoài dạo chơi

- Đừng làm rộn, chờ ta vẽ xong nhóm này đã

Trình Băng Hân nhảy xuống từ trên giường, nhìn thấy Nhạc Linh Nhi đang vẽ một loại phù lục nhất giai, lập tức cả giận:

- Phù lục nhất giai? Ta còn tưởng ngươi là vẽ phù lục nhị giai cơ! Phù lục nhất giai có thể kiếm được bao nhiêu tiên? Đừng vẽ nữa! Ra ngoài dạo chơi với ta đi!

Nhạc Linh Nhi chuyên tâm vẽ phù, sau đó đáp:

- Sáu trăm linh thạch hạ phẩm

- Sáu trăm?

Trình Băng Hân đánh giá số lượng lá phù Nhạc Linh Nhi chưa dùng, nói:

- Chỗ này khoảng chừng năm mươi, sáu mươi tấm nhỉ? Sáu trăm, ngươi vẽ năm mươi, sáu mươi tấm, cũng coi như không tệ

Nhạc Linh Nhi cũng không ngẩng đầu lên:

- Hả? Ý ngươi là tổng cộng? Ta tưởng rằng ngươi hỏi vẽ một tấm phù bao nhiêu tiền. Tổng cộng là hơn 30. 000 một chút

Trình Băng Hân trợn hai mắt lên:

- Bao nhiêu! ?

- 30. 000

- Không phải, Linh Nhi, ngươi không bị sốt đó chứ? Phù lục nhất giai có thể đáng tiên như thế? Ngươi tiếp nhiệm vụ từ chỗ nào, người phát nhiệm vụ cho ngươi là nhà từ thiện à?

Nhạc Linh Nhi hời hợt nói:

- Tiếp từ chỗ của Giang Thành

Trình Băng Hân cảm thấy cổ cứng đờ, triệt để nói không ra lời

giỏi lắm, Giang Thành là thật sự có tiền, vì tán hoa khôi Liên Đại, tự móc tiền túi trợ giá phù lục

một lần xuất thủ chính là 30. 0001

Cái gì là khoe của?

Đây mẹ nó mới là khoe củal

Chu Hồng Tài ngươi nên học tập Giang Thành một chút!

Đều là ở cùng một phòng ký túc xá, làm sao chênh lệch có thể lớn như vậy?...
Bình Luận (0)
Comment