Chương 320: nhảy cẵng
Chương 320: nhảy cẵngChương 320: nhảy cẵng
Giang Thành đối với đám người phát mộng, cẩn thận giải thích:
- Là như thế này, cây ăn quả vì bảo hộ quả, tự kỷ luật học tập một chút võ thuật. Chẳng qua không quan hệ, cây ăn quả sẽ không làm người ta bị thương, sẽ chỉ tự vệ phản kích. Hiện tại hơn phân nửa là bởi vì mấy sinh viên này chủ động công kích cây ăn quả, bị cây ăn quả coi là kẻ trộm bắt lại
đám người đều là lộ vẻ mặt chấn kinh: Cây ăn quả? Học tập võ thuật? Tự vệ phản kích? Bắt kẻ trộm? Cây ăn quả nhà ngươi không chỉ biết học tập, còn hiểu pháp luật, cuối cùng sẽ còn thấy việc nghĩa hăng hái làm đúng không? Ngươi có muốn nghe thử một chút chính mình đang nói cái gì hay không?
Giang Thành thong dong nói:
- Mọi người đừng lo lắng, không có chuyện gì. Chỉ cần kẻ trộm dùng hết linh lực, liền sẽ không phát động cơ chế phòng ngự của cây ăn quả
có phụ đạo viên của sinh viên khoa linh thực bị bắt cóc lập tức quát:
- Mấy người các ngươi còn thất thần làm gì? Còn không mau nghe Giang Thành, tản đi toàn bộ linh lực!
Giang Thành nói bổ sung:
- Không cần tản đi toàn bộ, giữ lại một chút ổn định cảnh giới cũng được
cuối cùng ở dưới sự chỉ huy bài bản của Giang Thành, mấy "kẻ trộm' bị cây ăn quả "bắt cóc" đều được giải cứu thành công
nhưng mà, người đã được cứu, nhưng sự tình còn chưa có kết thúc
bởi vì cây ăn quả nhổ cỏ, tăng thêm mấy vị sinh viên cùng với cây ăn quả đánh nhau, dẫn đến Linh Thực Viên khoa linh thực bị phá hư một mảng lớn
việc phân chia trách nhiệm và xử lý tiếp theo đều là sự tình làm cho người ta đau đầu
- Nói tóm lại, người không có việc gì liền tốt
Giang Thành an ủi Thôi Chí Phi
Thôi Chí Phi khóc không ra nước mắt
mấy ngày nữa đoán chừng hắn sẽ rất bận rộn
hiện tại không làm phụ đạo viên ban 1 còn kịp không?...
Tại Thẩm phủ Ngọc Kinh, phù sư nhị giai Vương Tiểu Khâu lộ vẻ mặt hưng phấn tới tìm Thẩm Mịch
- Thẩm phường chủ, Thẩm phường chủ, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi!
Thẩm Mịch nhìn Vương Tiểu Khâu hô to gọi nhỏ, trong lòng vô cùng khinh thường
Vương Tiểu Khâu gã dù sao cũng là tu sĩ Trúc Cơ, lại không khống chế được cảm xúc, không giữ được bình tĩnh, về sau khó thành đại sự
Vương Tiểu Khâu vui vẻ nói:
- Thẩm phường chủ, Thực Vật Tự Cường Phù của chúng ta, đã được Hiệp Hội Phù Sư Lâm Lam Môn thông qua chứng nhận!
Thẩm Mịch sững sờ, không có kịp phản ứng:
- Cái gì?
- Thông qua chứng nhận! Ta đoán chừng là Giang Thành quên đưa phù lục đến hiệp hội chứng nhận, khiến chúng ta lợi dụng được sơ hởi
Thẩm Mịch lập tức mừng rỡi
Thậm chí không để ý hình tượng nhảy cẵng lên tại chỗ
hắn so với bất luận kẻ nào đều biết rõ phù lục thông qua chứng nhận có ý nghĩa gì
mang ý nghĩa cho dù về sau kiện cáo phù lục với Giang Thành, tỉ lệ chiến thắng của Diệu Đan Phường bọn hắn cũng tương đối lớn!
Nhưng bây giờ, điều quan trọng nhất không phải là nghĩ về tương lai, mà là dốc hết sức vẽ thật nhiều phùi
Sau đó mua đất, trồng cây giống, đồng thời bắt đầu sản xuất Huyết Chanh Quả ngay lập tức!
Còn có tận khả năng phong tỏa tin tức phù lục, để các đối thủ biết về sự tình Tự Kỷ Luật Phù trễ một chút
phong tỏa tin tức là vì để Diệu Đan Phường ăn hết tiền lãi của nhóm 'Huyết Chanh Quả giá rẻ' đầu tiên!
Theo ước tính của Thẩm Mịch, chỉ cần thao tác của hắn thoả đáng, một đợt này, Diệu Đan Phường có thể kiếm được ít nhất một trăm triệu linh thạchI
Thậm chí nhờ vào đó trở thành cửa hàng đan dược đứng đầu toàn bộ Lương quốc cũng có khả năng!...
Lúc đầu, Giang Thành chỉ là một vị phù sư giải nhì vô danh
đừng nói Ngọc Kinh, liền xem như ở quê hương của hắn Ngô Nhạc Thành, hắn cũng hoàn toàn có thể nói là tàng hình ở trong giới phù sư
một không có danh tiếng, hai không có nhân mạch, đi ra ngoài cũng không có ai biết hắn
về sau Câu Cá Phù trở nên hót hòn họt, hắn mở rộng sản xuất Câu Cá Phù, trên cơ bản đều là dựa vào mối quan hệ của Nhạc Linh Nhi để tìm người đảm nhận công việc
cho dù là bản thân Nhạc Linh Nhi, cũng không phải là nhân mạch của Giang Thành, mà là dựa vào Hiệp Hội Phù Sư đáp cầu dắt mối, giới thiệu nhận biết
so với Giang Thành vô danh, Thẩm Mịch tại Ngọc Kinh thì là một nhân vật có danh tiếng, có mặt mũi
Thẩm Mịch đã sờ soạng lần mò hơn hai trăm năm tại Ngọc Kinh, hắn tuy là đan sư, mở cửa hàng đan dược, nhưng quan hệ nhân mạch ngành nghề phù lục của hắn tại Ngọc Kinh, cũng xa xa không phải Giang Thành có thể so sánh
ngay đêm cầm được chứng nhận 'Thực Vật Tự Cường Phù, Thẩm Mịch liên khẩn cấp liên hệ nhiều nhà cửa hàng phù lục Ngọc Kinh, yêu cầu bọn hắn toàn lực sản xuất Thực Vật Tự Cường Phù, cho dù là tăng giá cũng không tiếc
so với giá trị của Thực Vật Tự Cường Phù, bỏ ra thêm một chút linh thạch kia, quả thực là không có ý nghĩa