Chương 405: Cọng rơm cứng
Chương 405: Cọng rơm cứngChương 405: Cọng rơm cứng
rõ ràng thiên phú và tu vi đều có thể chấp nhận được, nhưng chính là không bất chính. Phiên Dược hắn chuẩn bị trên dưới cũng không có tác dụng
về sau, Phiên Dược gọi em vợ đến bên người, rốt cục phát hiện ra nguyên nhân lớn nhất em vợ hắn không bất chính là vì không đủ xấu xa!
Tại ma tông, ngươi có thể không có bối cảnh, cũng có thể không có thiên phú, nhưng không thể không bất chính!
Đệ tử ma tông không đủ xấu xa, sẽ chỉ bị xem như là nội ứng Tiên Môn
đừng nói có thể được nhận vào, không tiến hành thẩm vấn tra tấn ngươi, đã coi như vạn hạnh
tại Hà Bạn Tửu Điếm, Phiên Dược võ bả vai em vợ mình Triệu Tuấn nói:
- Ngươi biết rõ đệ tử ma tông chúng ta, ưa thích làm chuyện gì nhất không?
- Chuyện xấu?
- Quá sơ lược
- Giết người phóng hỏa?
- Chậc, ta là hỏi ngươi phương pháp, không hỏi ngươi kết quả
Triệu Tuấn nghĩ mãi không rõ, nói:
- Anh rể, ta nghĩ không ral
Phiên Dược thở dài nói:
- Ngươi nhớ cho kĩ, đệ tử ma tông chúng ta, sự tình ưa thích làm nhất, là lấn mêm sợ cứng! Lấn mềm, thể hiện phong cách nhất quán của ma tông chúng ta. Sợ cứng, thể hiện chính là lý niệm cẩn thận của ma tông chúng ta. Sự kết hợp của cả hai, mới là sinh tôn chi đạo của người trong ma đạo chúng ta
Triệu Tuấn cảm khái nói:
- Làm đệ tử ma tông thật sự là không dễ dàng
Phiên Dược tự hào nói:
- Đương nhiên rồi
Phiền Dược ôm bả vai Triệu Tuấn, nhìn về phía đại sảnh dùng cơm của Hà Bạn Tửu Điếm, nói:
- Ngươi nhìn thử xem, khách nhân trong đại sảnh này, người nào là dễ khi dễ?
Triệu Tuấn nhìn một chút, chỉ vào Giang Thành nói:
- Người này trông giống như một sinh viên đại học, dễ khi dễ
- Không tệ. Lát nữa trì hoãn tốc độ bưng đồ ăn lên, cho hắn biết một chút mùi đời!
- Tốt!
Vừa nghe nói muốn làm chuyện xấu, trong lòng Triệu Tuấn không nhịn được trở nên hưng phấn
hắn thầm nghĩ: anh rể thật là ác độc! Gọi đồ ăn nhưng không bưng đồ ăn lên, để khách nhân phải trải qua cơn đói khác hết lần này đến lần khác, thật sự là quá xấu rồi!
Nhưng Triệu Tuấn hoàn toàn không nghĩ tới, mười phút sau, Giang Thành nhìn như dễ khi dễ, chủ động đi tìm quầy lễ tân của tửu điếm bọn hắn
- Đồ ăn của ta làm sao lâu như vậy không có bưng lên? Giang Thành hỏi
Phiên Dược nháy mắt đối với Triệu Tuấn, Triệu Tuấn tự tin nói:
- Đầu bếp trong tửu điếm quá bận rộn, ngươi quay lại đợi đi, làm xong đồ ăn, sẽ mang cho ngươi trước tiên
Giang Thành gật đầu nói:
- Các ngươi là đệ tử Ảnh Khôi Tông? Thái độ phục vụ không tệ, sau này ta sẽ đánh giá tốt cho ngươi
chờ Giang Thành trở về, Triệu Tuấn tự hào nói:
- Anh rể, ta làm được chứ?
Phiên Dược đập một bàn tay vào trên đầu Triệu Tuấn, đánh cho Triệu Tuấn phát mộng
- Được cái quỷ! Ngươi không nghe thấy hắn muốn đánh giá tốt cho ngươi sao? Ngươi có còn muốn bất chính hay không?
- Muốn
- Người này biết rõ ngươi là đệ tử Ảnh Khôi Tông, còn muốn đánh giá tốt cho ngươi, rõ ràng là muốn hại ngươi, hướng tông môn ám chỉ ngươi là nội ứng Tiên Môn! Hãy học hỏi hắn nhiều hơn! Tiện tay liên làm ra chuyện xấu!
- Anh rể, bây giờ ta nên làm gì?
Phiên Dược dù sao cũng là lão giang hồ, liếc mắt liền nhìn ra nội tình của Giang Thành
- Người này hỉ nộ không lộ, xem xét chính là người làm đại sự. Vừa rồi ta dạy ngươi thế nào?
Triệu Tuấn nói:
- Lát nữa trì hoãn tốc độ bưng đồ ăn lên, cho hắn biết một chút mùi đời?
- Mùi gì? Là lấn mềm sợ cứng!
- Ồ, đó là một cọng rơm cứng, chúng ta không nên chọc hắn
Phiên Dược thở dài nói:
- Như vậy còn tạm được, để đầu bếp mang thức ăn lên cho hắn, để hắn ăn xong rồi nhanh chóng rời đi, tránh xích mích
Triệu Tuấn gật đầu nói phải, sau đó tranh thủ thời gian thúc giục đầu bếp mang thức ăn lên
Triệu Tuấn thúc giục đồ ăn xong, cảm thấy hoảng sợ một trận, may mắn hôm nay có anh rể ở bên cạnh, tự mình chỉ đạo, bằng không hắn làm chuyện xấu một mình, vạn nhất đụng phải cọng rơm cứng chân chính liền xong đời
chuyện xấu vẫn là phải bớt làm
nhưng bớt làm, lại không bất chính được
nếu làm nhiều mà nói, thì dễ dàng xong đời
trái cũng không được, phải cũng không được
- Ài. Cuộc sống thật không dễ dàng
Triệu Tuấn cảm khái nói
nên kinh tế Lương quốc đang suy thoái, tìm được một công việc thực sự quá khó khăn
- Nhân viên phục vụ!
Giang Thành kêu lên Triệu Tuấn xem xét là cọng rơm cứng mở miệng, vội vàng tiến đến phục vụ: - Có ta, ngài có gì phân phó?
- Lão bản tửu điếm các ngươi có ở đây hay không? Ta có việc tìm hắn Triệu Tuấn cười làm lành nói:
- Vừa rồi mang đồ ăn lên có chút chậm, có cần thiết phải tìm lão bản sao? - Không liên quan gì đến đồ ăn, ta tìm hắn là có việc khác
- Nếu không thì dạng này, chúng ta tặng ngài một món khác?
- Không cần tặng, ta muốn tìm lão bản