Chương 426: an ủi
Chương 426: an ủiChương 426: an ủi
Lê Khinh Ca đáp lại:
- Không cần các ngươi uốn éo ưỡn eo, đây có phải là khác biệt không?
mấy vị nữ tu cúi đầu không nói, lộ ra dáng vẻ không nguyện ý tiếp cận Giang Thành
Lê Khinh Ca thở dài, thầm nghĩ đệ tử hiện tại, càng ngày càng không coi lợi ích tông môn là chuyện đáng kể
- Các ngươi hiện tại tuổi tác còn nhỏ, không rõ ràng tâm quan trọng của Giang Thành. Hôm nay ta sẽ nói rõ ràng, các ngươi nghe cho rõ ràng. Đạo lữ mà đệ tử Thái Hư Môn gả cho, nếu như có thể có cống hiến trọng đại đối với tông môn, tông môn cũng nhất định sẽ không quên công lao của các ngươi. Bởi vì các ngươi mới thật sự là đệ tử Thái Hư Môn, là người một nhà tông môn, đạo lữ của các ngươi thì không phải. Đã hiểu được chỗ khác biệt trong đó chưa?
Mấy vị nữ tu nhìn nhau
nữ tu văn tính trong đó nói:
- Lê tiền bối, ngài là muốn nói lợi ích tông môn lớn hơn cảm tình cá nhân của chúng ta, đúng không?
- Tuy rằng ta thật sự không muốn vạch trần ảo tưởng của các ngươi, nhưng rất rõ ràng, đệ tử Tiên Môn nên đặt lợi ích của tông môn lên hàng đầu
- Vậy ngài vì sao không đi tìm Giang Thành? Ngài so với chúng ta còn xinh đẹp hơn!
Lê Khinh Ca thâm nghĩ: Giang Thành là không ưa thích đại tỷ tỷ, bằng không còn cần các ngươi?
Nàng thở dài, hờ hững nói:
- Được rồi, các ngươi không nguyện ý ta cũng không muốn cưỡng cầu, chỉ là đừng hối hận, đừng có nói là ta không cho các ngươi cơ hội
Lê Khinh Ca dứt lời, liền mặc kệ mấy người
ba người đứng ở nguyên chỗ, quay mặt nhìn nhau
- Ngươi nói xem liệu nàng có gây khó dễ đối với chúng ta không?
- Coi như gây khó dễ thì lại như thế nào? Chẳng lẽ các ngươi muốn đi tiếp cận một người mình không thích sao?
- Không nghĩ tới trong Tiên Môn cũng có nhiều nhân tình thế thái như vậy. Dù sao ta tin tưởng duyên phận, chắc chắn sẽ không vì lợi ích tông môn, ủy thân cho một người xa lạ
- Ai không phải chứ? Ta có bệnh thích sạch sẽ
- Ai kia? Vị nam tu kia có phải Giang Thành hay không?
Theo ngón tay của nữ tu thanh xuân, mấy người đồng loạt nhìn vê phía cửa ra vào Hiệp Hội Phù Sư Thông Thiên Môn
chỉ thấy một vị nam tu đẹp trai ngời ngời, phi thường ung dung đứng ở giữa Cao hội trưởng và Lê hội trưởng, không kiêu ngạo không tự ti, đồng thời còn mỉm cười, đối mặt với đại tu Kết Đan cao hơn hắn hai cảnh giới, không có chút luống cuống nào
không chỉ như thế, nam tu ở bên trong giơ tay nhấc chân, đều lộ ra một cỗ khí chất tự tin và ung dung
càng không hợp thói thường chính là, người này chỉ nói mấy câu liền giải trừ mâu thuẫn giữa Thái Hư Môn cùng với Thông Thiên Môn, làm được sự tình mà Kỳ đà chủ Nguyên Anh cũng đều không làm được! Va vị nữ tu không thể nói một lời nào trong suốt quá trình
ánh mắt của các nàng, hoàn toàn bị Giang Thành hấp dẫn
- Ta cảm thấy Lê hội trưởng nói rất đúng, lợi ích tông môn xác thực càng trọng yếu hơn so với tình cảm cá nhân
- Có chút hối hận làm sao bây giờ? Ai đó có thể an ủi ta một chút không?
- Để ta an ủi cho. Ngươi nhìn hắn cũng không nhìn Lê hội trưởng thêm một chút, ngươi coi như không hối hận, hắn đại khái cũng không nhìn trúng ngươi. Đừng có nằm mộng
- Ngươi an ủi rất tốt, lần sau đừng có lại an ủi...
Trải qua mấy ngày tạo thế liên tiếp của Thái Hư Môn, ân oán của Thông Thiên Môn cùng với Thái Hư Môn, cơ hồ đến tình trạng mọi người tại Ngọc Kinh đều biết
một phương yêu câu nhất định phải thả người
một phương khác là chết sống không chịu lui bước
kỳ thật Thông Thiên Môn là nguyện ý nói chuyện cùng với Thái Hư Môn
xem ở trên phương diện tất cả mọi người đều là người Tiên Môn, thả mấy người cũng không sao
nhưng Thái Hư Môn kiểu gì cũng sẽ tại thời điểm song phương sắp đạt thành hiệp nghị, đột nhiên trở mặt không nhận nợ, khiến cuộc đàm phán không thể tiến triển tiếp
một số tu sĩ Thông Thiên Môn nhạy cảm, đã đại khái thăm dò được ý tứ của Thái Hư Môn
nhưng bọn hắn không rõ ràng, Thái Hư Môn diễn vở kịch này là muốn làm gì?
- Giang Thành, Tê Vương liên hệ với chúng ta
thanh âm của Lê Khinh Ca truyền đến từ bên trong Thông Tấn Phù
Giang Thành có thể nghe ra ý tứ như trút được gánh nặng trong giọng nói của nàng
Thái Hư Môn cùng với Thông Thiên Môn giằng co, không chỉ là Thông Thiên Môn phải thừa nhận áp lực, Thái Hư Môn Ngọc Kinh cũng phải đứng trước áp lực đến từ thượng cấp của các nàng
bây giờ cá lớn đã mắc câu, cuối cùng cũng đến lúc thu lưới
Giang Thành hỏi:
- Các ngươi dự định khi nào nói chuyện với Tê vương?
- Ngươi quyết định đi
- Càng nhanh càng tốt
- Vậy liên đêm nay
ban đêm, tại cửa ra vào Ngũ Thánh tửu quán, một chiếc xe trông rất đắt tiền, chậm rãi dừng ở trước cửa tửu lâu