Chương 438: đừng ép ta
Chương 438: đừng ép taChương 438: đừng ép ta
- Chính ma hai đạo, cũng chẳng qua là hai đầu của bàn cân trước mặt Hư Không Tôn Giả. Hư Không Tôn Giả là Chí Tôn duy nhất siêu thoát thế giới này của chúng ta! Hắn có thể đùa bỡn lôi kiếp thiên đạo ở trong lòng bàn tay
Giang Thành càng nghe càng cảm thấy kinh hãi
hắn càng nghe càng có cảm giác Lương Hoành đang hình dung hắn
công việc của vị 'Hư Không Tôn Giả này, giống như đúc người chỉnh sửa chỉ số
không biết mức lương như thế nào?
Một năm đóng bao nhiêu tiền bảo hiểm?
Có trả lương làm thêm giờ hay không?
- Hư Không Tôn Giả tên thật là gì?
Giang Thành thử thăm dò hỏi
- Tôn Giả đại nhân không có tên thật. Hắn liền tên là Hư Không Tôn Giả
Lương Hoành nói
Giang Thành rất xác định bên trong é Tiên Thân ) không có Tôn Giả gì đó, khái niệm này dùng để hình dung những người chỉnh sửa chỉ số như bọn hắn còn được, trực tiếp thả ở trong trò chơi, không phải sẽ loạn hết cả lên?
Không nói những cái khác, dù sao ở trong người chỉnh sửa chỉ số hắn này, cái gì Tôn Giả cũng phải suy yếu đến trình độ cho phép
Lương Hoành đối với việc Hư Không Tôn Giả tôn tại tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì hắn đã tận mắt thấy Hư Không Tôn Giả mệnh lệnh tu sĩ Tiên Môn, dễ dàng như là đánh cờ
Nguyên Anh Kết Đan vênh vang đắc ý ở bên ngoài, ở trước mặt Hư Không Tôn Giả thở mạnh cũng không dám
đây còn chưa đủ để minh hoạ của thực lực của Hư Không Tôn Giả sao?
- Nói tóm lại, Tôn Giả đại nhân chỉ cho ta một con đường sáng. Hắn nói ta ngũ hành không được đầy đủ, không có cách nào xưng đế, muốn đăng cơ, chỉ có thể ngồi ở phương bắc, quay mặt về phương nam, tìm một người có thể bù đắp ngũ hành trong mệnh ta! Ta tìm vài ngày, phát hiện ra toàn bộ Liên Đại chỉ có ngươi thích hợp nhất! Tôn Giả đại nhân quả nhiên tính toán không bỏ sót!
Đều đã tu tiên, lại vẫn mê tín như thời phong kiến nữa sao?
Giang Thành bất lực phàn nàn
- Ngươi muốn ta giúp ngươi vẽ phù gì?
Giang Thành chuẩn bị dựa vào thực lực của mình cự tuyệt Lương Hoành
Lương Hoành nghe được Giang Thành có ý đáp ứng, trong lòng lập tức mừng rỡ
hắn vốn là không có ý tứ tranh đoạt ngai vàng, bởi vì điều kiện của hắn chỉ mạnh hơn Tứ Hoàng Tử một chút, đừng nói đại ca Tê Vương, nhị ca Hàn Vương, liền xem như đệ đệ nhỏ nhất của hắn, hắn cũng không sánh bằng
nhưng bây giờ thì khác, Đại Hoàng Tử điều kiện tốt nhất mất đi tư cách, lại có Hư Không Tôn Giả chỉ dẫn, ngai vị Lương Hoàng hắn chưa chắc đã không thể thử một lần!
Lương Hoành nói ra nhu cầu của mình: - Tôn Giả nói, phụ hoàng ốm đau chính là bởi vì tà ma phụ thân. Ngươi giúp ta vẽ một loại phù trừ tà, chờ ta chữa khỏi cho phụ hoàng, trở thành Thái Tử, ắt mời ngươi làm quốc sư!
- Quá khó khăn, ta chỉ là một vị phù sư giải nhì, không vẽ được phù lục quá cao cấp
Giang Thành quả quyết cự tuyệt
Lương Hoành kinh hãi
nếu như Giang Thành không giúp hắn, không trở thành phụ tá của hắn, ngũ hành của hắn liên từ đầu đến cuối khuyết thiếu hai hạng 'Thủy', Địa
theo ý tứ của Hư Không Tôn Giả, ngũ hành không được đầy đủ đừng nói đăng cơ, về sau nhất định tai họa không ngừng, ngay cả sống cũng đều sống không được lâu
Lương Hoành nhớ tới chính mình nước chảy bèo trôi, vô năng, nhu nhược, nhát gan, lười biếng lúc trước, trong lòng bỗng nhiên bắn ra vô tận dũng khí
tục ngữ nói lập nghiệp ở tuổi ba mươi
hắn năm nay đều đã hai mươi chín
người sống cả một đời, không thể sống hèn nhát mãi được, ít nhất phải đứng lên một lần!
- Giang Thành, ngươi đến cùng có giúp ta hay không!
Lương Hoành hét lớn
Giang Thành luôn luôn là ăn mềm không ăn cứng
Lương Hoành nếu như muốn dùng thủ đoạn cường ngạnh buộc hắn đi vào khuôn khổ, hắn tự nhiên cũng có biện pháp phản chế...
Lương Hoành lộ vẻ mặt âm trầm, ngữ khí bất thiện, nghiến răng nghiến lợi:
- Giang Thành, chúng ta đều là huynh đệ một trường, xin đừng ép ta phải quỳ xuống cầu xin ngươi!
Giang Thành:
- Ngươi đừng ép tai
- Ta quỳ thật đấy!
- Hít hài
Giang Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn từ nhỏ đến lớn đều chưa thấy loại chiến trận này
- Ta vẽ phù lục bình thường đều rất đắt
- Ta thế chấp Vương Phủ cho ngươi!
Lương Hoành mừng rỡ trong lòng, Giang Thành xuất thủ, hoàng vị của hắn không phải mười phần chắc chín?...
Giang Thành vừa đi ra cửa trường học Liên Đại, đang muốn về nhà cân nhắc một chút sự tình phù lục
nhưng rắc rối của hắn còn chưa có kết thúc
Thông Tấn Phù vang lên, người gọi tới lần này là chủ nhiệm văn phòng tuyển sinh Lý Hữu Nguyên
- A lô, Giang Thành, ngươi có rảnh không?
- Lý chủ nhiệm?
- Trong nhà của ta có một vị quý khách muốn gặp ngươi một lần
Giang Thành thâm cảm thấy không ổn Lý Hữu Nguyên nói tiếp: - Ngươi có rảnh rỗi, liền qua nhà ta, không rảnh chúng ta liền đi tìm ngươi - Vẫn là để ta đi qua