Chương 454: nói không ra lời
Chương 454: nói không ra lờiChương 454: nói không ra lời
Giang Thành thần sắc như thường:
- Ta không có tội
- Tốt cho một câu không có tội! Ngươi coi như không có đọc qua Lương luật, ngươi cũng nên biết rõ, giả truyền thánh chỉ là tử tội!
Giang Thành tiếp tục tỉnh táo nói:
- Ta không có giả truyền thánh chỉ
Lương Hằng không muốn nhiều lời
nhân chứng vật chứng đều có đủ, tên Giang Thành này thế mà còn dám mạnh miệng?
Xem ra hắn chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
- Bàng Thỉ, mang thánh chỉ Giang Thành viết lên
Bàng Thỉ dùng hai tay đưa lên
Lương Hằng cầm lấy thánh chỉ, ném cho tổng quản tư pháp
- Đọc! Lớn tiếng đọc. Để cho tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này nghe rõ một chút, hắn đã viết cái gìi
tổng quản tư pháp mở thánh chỉ ra, đang muốn cao giọng đọc, nhưng kết quả lại là miệng há lớn, chấn kinh đến tắt tiếng
- Đọc đi? Làm sao lại không đọc?
Lương Hằng kỳ quái nói
Tổng quản tư pháp run giọng hồi phục:
- Bẩm bệ hạ, trên thánh chỉ này một chữ cũng không có
đầu óc Lương Hằng ngừng vận chuyển
cái gì gọi là một chữ cũng không có?
Giang Thành không phải giả truyền thánh chỉ sao?
Giả truyền thánh chỉ làm sao có thể một chữ cũng không có?
Chẳng lẽ. .
Giang Thành lộ vẻ mặt mỉm cười, không kiêu ngạo không tự ti, có lễ có tiết mà nói:
- Bệ hạ minh giám, thảo dân Giang Thành, chưa hề viết qua thánh chỉ gì cả, làm sao có thể giả truyền thánh chỉ chứ?
Chưa hề viết qua thánh chỉ?
Lương Hằng nhìn về phía tổng quản tư pháp báo tin cho mình
tổng quản tư pháp nhìn về phía Lưu công công phụ trách phòng thủ tẩm điện
Lưu công công không nhìn ai, nhắm mắt nói:
- Giang công tử, ta thế nhưng là chính tai nghe được, ngươi nói 'ta hiểu ý của ngài, ta sẽ giúp ngài định ra thánh chỉ
- Không sai
Giang Thành không có phủ nhận hắn từng nói lời này trong lòng Lưu công công vui mừng, hắn tuyệt đối không nghĩ tới Giang Thành thừa nhận lưu loát như thế
- Nghe đi, công tử cũng đã thừa nhận công tử viết giùm thánh chỉ
Giang Thành thong dong nói:
- Xin hỏi bệ hạ, ngài có từng câu thông với ta về sự tình thánh chỉ không?
Lương Hằng:
- Không có!
Giang Thành thuận theo Lương Hằng, đối Lưu công công nói:
- Công công ngài nghe đi, bệ hạ một chữ cũng không nói, ta đã viết giùm, tự nhiên cũng một chữ cũng không viết
Lưu công công há miệng, lại nói không ra lời
hắn không biết rõ nên nói như thế nào
bởi vì hắn thế mà thực sự cảm thấy từ tận đáy lòng, lời Giang Thành nói dường như không có gì sai
- Ta là viết giùm, nhưng mà người ta một chữ cũng không nói, ta đương nhiên sẽ giao một cuộn giấy trống không
Lưu công công sinh ra nghe nhầm, dáng vẻ giống như cười mà không phải cười của Giang Thành, tựa hồ đang cười nhạo chỉ số thông minh của hắn
viết giùm, nhưng không có viết gì cả
mẹ nói
- Không đúng! Ta nhớ kỹ ta đã nhắc nhở Giang công tử, để Giang công tử đừng viết sai chữ, Giang công tử cũng đã đáp ứng
Lưu công công có ý đồ phản kích
Giang Thành thì thản nhiên nói:
- Ta xác thực đã đáp ứng ngươi. Hơn nữa ta nói được thì làm được, từ đầu đến cuối, không có viết sai một chữ nào
Lưu công công cả giận nói:
- Ngươi rõ ràng không có viết chữ!
- Ngươi chỉ cần nói ta có viết sai hay không
Lưu công công cứng cổ lên, rất muốn thổ huyết giả bộ ngất xỉu, nhưng tu vi Trúc Cơ của hắn không cho phép hắn thổ huyết
- Bệ hạ, thân có một chuyện không rõ
thống lĩnh Cấm Quân Bàng Thỉ nói
- Nói đi
- Nếu Giang Thành không có giả thánh chỉ, như vậy đám nương nương hậu cung, vì sao nổi lên tranh chấp?
Bàng Thỉ một câu nói trúng trọng tâm, đem tràng diện bất lợi cho Lương Hằng kéo trở vê một chút
Lưu công công cũng hình như có sở ngộ, nhưng hắn không dám xen vào
tổng quản tư pháp lên tiếng nói bổ sung:
- Ý tứ của Bàng tướng quân không phải là, Giang Thành chuẩn bị hai bộ thánh chỉ, trong đó một bộ là trống không, chuyên môn dùng để ứng phó chúng ta? Một bộ khác thì viết có nội dung, chuyên môn dùng để lừa gạt đám nương nương hậu cung
tổng quản hậu cần lập tức phụ hoạ:
- Nếu như việc này là thật, đó chính là tội khi quân!
Lương Hằng ngôi ở chủ vị, hờ hững nói:
- Giang Thành, ngươi giải thích thế nào?
Giang Thành tương đối thong dong:
- Ai chủ trương, ai đưa ra bằng chứng. Ta không có viết hai bộ thánh chỉ. Đại nhân cho rằng ta khi quân, có thể đi tìm bộ thánh chỉ thứ hai, làm chứng cứ ta lừa trên gạt dưới
lời vừa nói ra, mấy vị thái giám, Bàng Thỉ cộng thêm Lương Hằng liền không còn ai lại nhắc lại
bởi vì không có bất kỳ dấu hiệu biểu hiện gì, có bộ thánh chỉ thứ hai tôn tại
Lương Hằng nhìn thoáng qua tổng quản tư pháp, truyền âm nói: Hỏi Giang Thành một câu, Thư Phi tại sao lại câm thánh chỉ trống không gây sự
tổng quản tư pháp khó hiểu nói: Lão tổ, vì sao lại là ta hỏi?
Lương Hằng: Bởi vì ta đích thân hỏi có chút mất mặt