Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 472 - Chương 472: Nghe Không Hiểu

Chương 472: nghe không hiểu Chương 472: nghe không hiểuChương 472: nghe không hiểu

Kèm với phù lục, Giang Thành còn cung cấp cho Lương Hoành hai phần hợp đồng cùng loại với hợp đồng đưa cho Lý Hữu Nguyên, một phần hợp đồng là hiệp nghị miễn trừ sử dụng Điện Kích Tịnh Hóa Phù, một phần hợp đồng khác là bảo hiểm tai nạn cá nhân

Lương Hoàng vạn nhất xảy ra chuyện, người thụ hưởng bảo hiểm tai nạn cá nhân là Hoàng Tử là điều bình thường

việc nhỏ đã xong, Lương Hoành nói về đại sự:

- Giang Thành, giúp ta đưa nàng đi. Cứ tùy tiện đưa nàng đi dạo một vòng là được

- Hả?

- Ta cả đời này chưa từng cầu người

Lương Hoành chơi bài tình cảm

- Ngươi nói lời này chính ngươi tin sao?

- Một lần cuối cùng! Đừng ép ta quỳ xuống cầu ngươi!

- Một lời đã định

nể mặt Vương Phủ, Giang Thành chuẩn bị giúp Lương Hoành một lần cuối cùng

dù sao thì buổi chiêu hắn chuẩn bị đi Diệu Đan Phường, coi như dẫn người đi tham quan

- Chúng ta đi đâu vậy?

Ở phía lầu dưới Hồng Nhạn tửu quán, Hải Lan hỏi Giang Thành

Giang Thành gọi một chiếc taxi, nói:

- Đi đến cửa hàng của một người bằng hữu

Hải Lan nhìn thấy xe taxi, nhíu mày, nói:

- Ngươi không mua xe à?

- Không cần thiết

- Vậy thì khi kết hôn cũng phải mua chứ? Chẳng lẽ ngươi dự định một mực đi taxi với đạo hữu của mình?

Giang Thành suy nghĩ một chút, cảm thấy tu vi của đạo lữ của mình khẳng định không quá thấp

bởi vì Trúc Cơ liền có thể ngự không trong một thời gian ngắn, Kết Đan liền có thể tự do phi hành

- Ta nếu như kết hôn, hẳn là sẽ không một mực đi taxi

- Vậy còn tạm được

Hải Lan miễn cưỡng hài lòng

hai người đi tới Diệu Đan Phường

bởi vì Diệu Đan Phường rất nổi danh tại Ngọc Kinh, Hải Lan tự nhiên cũng biết đến

tuy nói bởi vì sự tình Thực Vật Tự Luật Phù, dẫn đến Diệu Đan Phường nguyên khí đại thương, chẳng qua nhìn cửa hàng mới tinh khí phái này, có thể thấy nội tình của Diệu Đan Phường vẫn còn, khẳng định không phải tiểu điếm phổ thông

- Bằng hữu của ngươi làm việc tại Diệu Đan Phường?

Giang Thành nói: - Nàng nên tính là lão bản

- Nhận biết lão bản Diệu Đan Phường? Nhân mạch của ngươi cũng được đấy!

Hải Lan không khỏi coi trọng mấy phần đối với Giang Thành

- Chào lão bản!

Có tiểu nhị Diệu Đan Phường chủ động chào hỏi Giang Thành

chuyện này làm cho Hải Lan giật mình

- Ngươi là lão bản?

Hải Lan vui mừng

- Ta không phải

Hải Lan thất vọng

- Ta chỉ là người đầu tư Diệu Đan Phường

Giang Thành nói

Hải Lan lại bắt đầu cao hứng, trong lòng tự nhủ vị Giang Thành này thật không tệ, đợi buổi tối có thể cho hắn một cơ hội mời mình ăn cơm, đồng thời phát triển thêm một bước

kết quả, tại hậu viện cửa hàng, thanh âm của một tiểu nhị vang lên khiến Hải Lan cảm thấy vô cùng chói tai

- Lão bản nương, lão bản đến rồi!

Hải Lan trừng to mắt nói:

- Lão bản nương, ngươi đã kết hôn?

- Không có, bọn hắn hô lung tung đấy, lão bản cửa hàng này là đàn chị của ta

Giang Thành mặc dù đưa ra lời giải thích, nhưng Hải Lan vẫn không yên lòng, thẳng đến khi Thẩm Mộng Hạm xuất hiện, trái tim treo lơ lửng của nàng rốt cục cũng chết

cùng là nữ tu, thông qua ánh mắt Thẩm Mộng Hạm nhìn Giang Thành nàng liên biết được

quan hệ giữa hai người này tuyệt không đơn giản

- Giang Thành, nàng là...

- Muội muội của bằng hữu, Hải Lan. Vị này là Thẩm phường chủ Diệu Đan Phường

Giang Thành giới thiệu sơ lược

Hải Lan đối mặt với Thẩm Mộng Hạm, không khỏi ưỡn ngực

Thẩm Mộng Hạm quả thực trẻ trung xinh đẹp, nhưng nàng tự xưng là mỹ mạo không thua, trẻ hơn thì sao chứ? Nha đầu tóc vàng chưa có trưởng thành, ưu thế tại ta

Thẩm Mộng Hạm tự nhiên cũng có thể nhìn ra Hải Lan có ý đồ bất chính

chẳng qua nàng là lão bản Diệu Đan Phường, ở trước mặt nhân viên là cần thể diện, ở trước mặt mọi người, sao có thể quá mức thân cận cùng với Giang Thành?

Chẳng qua Thẩm Mộng Hạm tự có diệu kế

nàng xấu hổ làm như vậy, nhưng người khác thì chưa chắc

hai mươi phút sau, Nhạc Linh Nhi đi vào Diệu Đan Phường

Nhạc Linh Nhi là không quan tâm gì cả, vừa đến đã đứng bên cạnh Giang Thành, khiến cho Hải Lan lộ vẻ mặt không được tự nhiên đầu tiên là Thẩm Mộng Hạm, sau đó là Nhạc Linh Nhi, từng người mỹ mạo như hoa

Hải Lan không hiểu được, nàng thật vất vả mới miễn cưỡng coi trọng một người, sao lại quý hiếm như thế?

- Nhạc đạo hữu, ngươi còn trẻ, không cần thiết sớm như lang như hổ

Hải Lan âm thâm mỉa mai

Nhạc Linh Nhi cười nói:

- Ngươi thật sự cho rằng lang hổ là loài săn mồi đỉnh cấp?

Hải Lan rất rõ ràng là nghe không hiểu

Thẩm Mộng Hạm nhỏ giọng nói:

- Nhạc tỷ tỷ, nàng còn chưa từ bỏ ý định, chúng ta làm sao bây giờ?

Nhạc Linh Nhi cười lạnh nói:

- Nàng chưa từ bỏ ý định là bởi vì nàng còn ôm may mắn trong lòng. Nàng là cấp bậc gì? Cũng dám nhớ thương Giang Thành giống như ta? Đợi lát nữa phối hợp với ta, phóng đại chiêu thẳng mặt
Bình Luận (0)
Comment