Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 497 - Chương 497: Chẳng Phải Ngươi Đã Làm Rồi Sao?

Chương 497: Chẳng phải ngươi đã làm rồi sao? Chương 497: Chẳng phải ngươi đã làm rồi sao?Chương 497: Chẳng phải ngươi đã làm rồi sao?

Nàng làm như vậy, ngay cả kẻ kẻ đần cũng đều sẽ nhận ra nàng không bình thường!

Nhưng thật xin lỗi

Giang Thành quyết định không phát hiện ra được

không có gì khác, chủ yếu là "Trí tuệ tuy quý giá, giá trị cốt lõi tuy cao, nhưng vì mạng sống, cả hai đều có thể vứt bở

- Khục, bây giờ là mùa đông, cỏ mọc, vạn vật khôi phục, có phải là hơi sớm không?

- Tay lạnh

câu trả lời của Liễu Khuynh ngắn gọn và súc tích

- Tay lạnh vào mùa đông, có cách xử lý tay lạnh vào mùa đông. Ngươi nhìn này

Giang Thành nắm lấy tay Liễu Khuynh, nhét cả tay mình và tay nàng vào túi áo lông

túi áo lông có nhiệt độ cơ thể của Giang Thành, ngay cả khi nhiệt độ cơ thể của Liễu Khuynh thấp hơn một chút, Giang Thành cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được

Giang Thành mặt ngoài:

- Người nhìn đi, như vậy là được rồi chứ? Mùa đông phải có dáng vẻ của mùa đông, đừng nhầm lẫn mùa đông với các mùa khác

Giang Thành nội tâm: Tổ tông, mau thu hồi thần thông của ngươi đi!

Liễu Khuynh nhìn túi áo lông của Giang Thành, tay nàng lúc này ấm áp và rất thoải mái

nếu vậy thì, mùa đông cũng rất không tệ, không cần thiết để nó nhanh chóng trôi qua. Nàng nghĩ

thấy dị tượng xung quanh dần biến mất, Giang Thành cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm

nào có ngày tháng yên bình nào chứ, chẳng qua là Giang Thành hắn đang gánh vác trọng trách thay cho nhân loại

sau khi giải trừ nguy cơ khí hậu, Giang Thành cùng với Liễu Khuynh tiếp tục đi dạo dọc bờ hồ

lúc này, Giang Thành không suy nghĩ phù lục, theo lẽ thường, Liễu Khuynh không cần phải tiếp tục nắm tay hắn

chẳng qua, Giang Thành không có ý định buông tay nàng, vẫn thản nhiên nắm lấy

Liễu Khuynh không nói câu nào

nàng cảm thấy, việc Giang Thành có suy nghĩ phù lục hay không cũng không quan trọng

nếu như Giang Thành vẻn vẹn chỉ là nnuốn nắm tay, nàng cũng có thể vô điều kiện cho hắn nắm

nàng không ghét Giang Thành

đồng thời cũng sẵn sàng giúp đỡ bằng hữu hết sức có thể

hai người là bằng hữu, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không ai có thể nói gì...

Ngày hôm sau, Giang Thành quyết định không lãng phí thời gian nữa!

Hắn giao toàn bộ nhiệm vụ sắp xếp công pháp Đại Diễn Tông cho Liễu Khuynh, bản thân thì đóng cửa phòng không ra

mặc dù hiệu quả suy nghĩ phù mới như vậy sẽ thấp hơn nhiều, nhưng cũng tốt hơn là nói hai câu với Liễu Khuynh rồi trời tối hít một hơi thật sâu, Giang Thành quyết định tiến vào trạng thái bão linh cảm

bình tĩnh, tập trung, tâm hồn thanh thản...

Rất tốt, hắn như thể nhìn thấy phù mới đang vẫy gọi mình

Thông Tấn Phù vang lên

trạng thái của Giang Thành bị gián đoạn, hơi có chút bực bội tiếp nhận Thông Tấn Phù

Thông Tấn Phù này, có 80% khả năng là do Nhạc Linh Nhi gọi đến, 10% khả năng là do Thẩm Mộng Hạm gọi đến

kết quả không phải

mà là một dãy số kỳ lạ mà Giang Trừng chưa từng thấy trước đây

khác với xã hội hiện đại, tình trạng lừa đảo qua Thông Tấn Phù ở Lương quốc còn chưa phổ biến, người bình thường hiếm khi bị quấy rối bởi những số điện thoại lạ

Giang Thành kết nối Thông Tấn Phù

đầu dây bên kia là một giọng nữ dễ nghe

- Giang Thành?

Nàng nói

- Ta là Giang Thành, xin hỏi ngươi có chuyện gì không?

- Có tiện gặp mặt không?

Giang Thành không có tuỳ tiện đáp ứng:

- Xin hỏi ngươi là ai? Ta có quen không?

- Ta tên là Lương Lộc. Chắc hẳn ngươi đã nghe danh rồi chứ?

Lương Lộc? Nhị Hoàng Nữ? Vị Hoàng Nữ mà Thái Hư Môn cố gắng hết sức đưa lên ngai vàng kia?

Sao lại là nàng?

- Ngươi muốn gặp ta để làm gì?

- Ngươi nhất định để ta nói qua Thông Tấn Phù sao?

Giang Thành do dự:

- Không thể nói qua Thông Tấn Phù... chẳng lẽ ngươi dự định để ta làm việc trái pháp luật?

Lương Lộc trầm mặc một lát, nói:

- Chẳng phải ngươi đã làm rồi sao?

Giang Thành nghiêm mặt nói:

- Hoàng Nữ điện hạ, loại vấn đề này cũng không thể tùy tiện nói đùa

- Ta không có nói đùa, ngươi có biết hiệp nghị cấm Tiên Môn can thiệp vào thế lực phàm trần không? Ngươi giúp Thái Hư Môn thao túng sự tình truyên thừa hoàng vị ở Lương quốc chúng ta, ngươi còn dám nói là ta nói đùa sao?

Giang Thành ngữ khí nghiêm túc:

- Đầu tiên ta không có trợ giúp Thái Hư Môn, tiếp theo ta không có can thiệp truyên thừa hoàng vi. Mặt khác, Lương quốc là quốc gia pháp chế, cho dù ngươi là Hoàng Nữ cao quý, ngươi nói chuyện cũng phải có bằng chứng. Ta đã ghi âm cuộc gọi này, ta sẽ bảo lưu quyên khởi kiện ngươi vì những lời vu khống vừa rồi Lương Lộc bên kia Thông Tấn Phù có chút sững người, nàng không hiểu được logic suy nghĩ của Giang Thành

- Chờ đã, ngươi căng thẳng như vậy làm gì? Ngươi giúp ta đăng cơ, ta nên cảm ơn ngươi mới đúng!

Giang Thành nói một cách chính trực:

- Ta không có giúp ngươi đăng cơ. Ta tuyên bố một lần nữa, ta không có can thiệp truyền thừa hoàng vị Lương quốc

- Bên cạnh ta không có ai khác
Bình Luận (0)
Comment