Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 507 - Chương 507: Chọn Thể Diện

Chương 507: chọn thể diện Chương 507: chọn thể diệnChương 507: chọn thể diện

- Mạc lão sư!

Lương Lộc vội vàng chạy đến xem tình huống của Mạc Ngưng Đan

Mạc Ngưng Đan giải trừ áp chế tu vi, khôi phục thực lực Kết Đan, cảm giác khó chịu dần dần biến mất

- Lương Lộc, ngươi vừa rồi sử dụng thứ gì vậy?

Lương Lộc giới thiệu sơ lược về hai tấm phù lục của Giang Thành

Mạc Ngưng Đan sau khi nghe xong liền ngây người

gần hai trăm năm kinh nghiệm tu tiên của nàng, ở trước mặt phù lục của Lương Lộc, vậy mà trở nên vô nghĩa như một tờ giấy trắng

chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!

- Ngươi lấy những phù lục này ở đâu?

- Mua từ chỗ của bằng hữu

Lương Lộc chỉ có thể trả lời qua loa

Mạc Ngưng Đan ôm trán nói:

- Phù lục xác thực lợi hại, nhưng vị bằng hữu kia của ngươi không phải người đứng đắn gì, về sau ít qua lại với hắn

Lương Lộc thè lưỡi ra, từ chối cho ý kiến đối với đề nghị của lão sư

nàng cảm thấy Giang Thành là một người rất tốt

nào có không đứng đắn như lão sư nói chứ

mặc dù phù lục hắn vẽ là có chút vấn đề, nhưng hiệu quả của phù không thể đánh đồng với phù sư

- Lão sư, bây giờ ta đã có thể tái đấu với Lâm Dao rồi chứ?

Mạc Ngưng Đan thở dài nói:

- Ta sẽ đi liên hệ Nghiêm đạo hữu, ngươi đã có lòng tin như vậy, lần này tốt nhất nên chiến thắng Lâm Dao

- Được!

Tại thí luyện quán Thanh Huyên Đại, Lương Lộc đối đầu với Lâm Dao một lần nữa

mặc dù đang trong kỳ nghỉ đông, nhưng trận chiến ân oán giữa hai nữ tu nổi tiếng vẫn thu hút không ít sinh viên ở lại trường đến xem

hai vị lão sư Mạc Ngưng Đan cùng với Nghiêm Duyệt, vẫn như cũ toạ trấn ở dưới đài, đề phòng trường hợp bất trắc xảy ra

Lương Lộc cùng với Lâm Dao làm hai ngôi sao sáng trong tân sinh Thanh Huyên Đại, thực lực viễn siêu Luyện Khí tâng chín bình thường, đánh nhau không kịp dừng tay là điều quá bình thường

Nghiêm Duyệt nhìn hai người trên đài, bình luận:

- Lúc đầu ta tưởng rằng Lương Lộc sẽ sa sút tinh thân trong một thời gian, nhưng không ngờ nàng khôi phục nhanh như vậy

- Nàng chưa có khôi phục, nhưng cũng có thể đã khôi phục từ một góc độ kỳ lạ nào đó, ta không biết nên đánh giá như thế nào Mạc Ngưng Đan rất khó hình dung trạng thái trước mắt của Lương Lộc

ngươi nói nàng có tiến bộ không?

Không có, thậm chí còn thụt lùi

nhưng mà, ngươi nói nàng có thể đánh thắng Lâm Dao không?

Có thể đánh thắng, thậm chí có khả năng chiến thắng rất cao

vừa yếu vừa mạnh!

Rất không hợp thói thường!

- Nghiêm đạo hữu, lần này ngươi hãy nhìn chằm chằm các nàng

- Được. Tỷ thí bắt đầu!

Theo Nghiêm Duyệt ra lệnh một tiếng, bâu không khí trên đài tỷ thí khẩn trương tới cực điểm

Lâm Dao vẫn luôn trâm ổn như thường lệ, mà Lương Lộc không thể che giấu sự lo lắng trong lòng

Mạc Ngưng Đan phán đoán không sai, Lâm Dao quả thực là một nỗi ám ảnh trong lòng Lương Lộc

- Lâm đạo hữu, ta sẽ không khách khí. Nhìn phù!

Lương Lộc vừa ra tay đã tung ra sát chiêu, phù lục tỉ lệ thắng 100% của Giang Thành "Thả Lỏng Ngược Phù!

Không có chút ngoài ý muốn nào, Lâm Dao bị phù lục đánh trúng, trên người nàng lập tức xuất hiện hiệu ứng được trị liệu trong thời gian ngắn

người đứng xem dưới đài vô cùng kinh ngạc

ngay cả hai vị lão sư kiến thức uyên thâm cũng đều kinh ngạc

Nghiêm Duyệt:

- Mạc đạo hữu, Lương Lộc ném phù trị liệu cho đối thủ, là do ngươi dạy à?

- Không phải, ta không có, đừng nói bậy

Mạc Ngưng Đan vội vàng phủ nhận

nhưng mà, không đợi mọi người dưới đài phân tích thêm, hai người trên đài bỗng nhiên bắt đầu đuổi bắt nhau

Lương Lộc cùng với Lâm Dao có thực lực sàn sàn nhau, nếu Lương Lộc không muốn bị Lâm Dao bắt được, thì Lâm Dao cũng không có biện pháp nào

hai người tuy là một đuổi một chạy, nhưng Lương Lộc thần sắc ung dung, mà Lâm Dao thì chau mày

- Lâm Dao, ngươi bỏ cuộc đi. Đừng làm chuyện vô ích

Lâm Dao siết chặt bàn tay mảnh mai, ngữ khí bất thiện:

- Lương Lộc, ngươi lấy đâu ra phù lục hạ lưu như vậy!

- Hừ, phù lục thì sao? Nó cũng là một phần thực lực của ta. Ngươi không phục à?

Lâm Dao cả giận:

- Ngươi hèn hạ vô sỉ!

Lương Lộc tự nhủ câu nói này ta cũng đã mắng Giang Thành rồi, nhưng có ích gì đâu? Cuối cùng chẳng phải vẫn thua trận, vịn tường mà đi sao?

Chẳng qua, nhìn dáng vẻ tức giận của Lâm Dao

sự lo lắng trong lòng Lương Lộc tan biến hoàn toàn nàng tốt bụng nhắc nhở:

- Lâm Dao, ngươi tốt nhất nên giữ lại một chút sức lực, nơi đây cách nhà vệ sinh không phải gần lắm đâu

Lâm Dao cau mày, cảm nhận tình trạng cơ thể của mình

giữa chiến thắng và thể diện, nàng dứt khoát chọn thể diện

một phần là vì nàng thua được, nhưng quan trọng hơn, nàng muốn trở thành đạo lữ của Giang Thành, nàng không cho phép cơ thể hoặc danh tiếng của bản thân có một chút vết nhơ nào

Lâm Dao dừng lại, nói với vẻ không phục:

- Lần này coi như ngươi thắng, hi vọng lần sau tỷ thí, ngươi không còn loại phù lục hạ lưu này
Bình Luận (0)
Comment