Chương 520: ngoại nhân
Chương 520: ngoại nhânChương 520: ngoại nhân
Lương Lộc mặc dù không có giao thiệp nhiều với Giang Thành, nhưng trải qua hai lần giao thủ, nàng đã phân nào hiểu được tính cách của hắn
tên này ngay cả lúc đánh nhau cũng ung dung tự tại, rõ ràng là còn nhiều át chủ bài giấu trong tay
hắn không có khả năng bán hết tất cả phù lục cho nàng trong một lần được
khẳng định có giữ lại những cái tốt nhất
tục ngữ nói không sai, phù lục của Giang Thành như nước trong miếng bọt biển, dù vắt cỡ nào cũng có thể vắt ra thêm
ai ngờ thật đúng là bị Lương Lộc đoán trúng, Giang Thành nói:
- Phù lục có thể sử dụng trong tỷ thí, ta xác thực còn có, nhưng những cái đó không thể bán cho ngươi được. Là một tu sĩ Luyện Khí tâng bảy tay không tấc sắt, việc ta giữ lại một số thủ đoạn tự bảo vệ hẳn là hành vi hoàn toàn hợp lý?
Lương Lộc nghe được vẫn còn phù, hai con ngươi sáng lên:
- Ta muốn mua, đắt hơn cũng không sao
- Xin lỗi điện hạ, có một số phù lục ta dự định giữ lại làm át chủ bài, để ngoại nhân biết được thì không tốt lắm
đánh giá ngoại nhân đối với Lương Lộc mà nói tương đối chói tai
lý trí mách bảo nàng, mối quan hệ giữa nàng và Giang Thành thực sự chỉ dừng lại ở mức bạn bè, nhưng lúc này, nàng vẫn cảm thấy không được thoải mái lắm
- Nếu điện hạ không có việc gì khác nữa, ta còn có việc, xin phép không tiễn xa
Giang Thành chuẩn bị cáo từ
kết quả Lương Lộc bắt lấy một tia cơ hội, truy hỏi:
- Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi là sinh viên Liên Đại đúng không? Đến Kinh Đại làm cái gì?
- Áchl
- Chuyện này cũng không thể nói à? Bởi vì ta là ngoại nhân?
- Ta đang sao chép công pháp
Giang Thành nói
- Nhưng nơi này là Kinh Đại, địa bàn của Lâm Lam Môn. Theo ta được biết, Lâm Lam Môn cũng không tính là Tiên Môn hào phóng. Mà công pháp, một mực là bí mật bất truyền của các đại Tiên Môn. Bình thường mà nói, không thể để người ngoài sao chép
biểu lộ của Lương Lộc là: Ngươi nói thật đi, đừng có lấp liếm ta
Giang Thành rất thẳng thắn, ăn ngay nói thật:
- Bởi vì ta vẽ một tấm phù lục giúp hoàng huynh ngươi, đổi lại, ta được quyền sao chép công pháp trong thư viện Kinh Đại
- Chắc không phải công pháp của Linh Lam Môn nhỉ?
- Tất nhiên là không phải
- Ta có thể đi xem một chút không?
- Có thể. Tuy nhiên, ta nghĩ rằng ngươi sẽ không cảm thấy hứng thú - Ta không có hứng thú...
Lương Lộc suy nghĩ một chút, lập tức ngạc nhiên nói:
- Chẳng lẽ ngươi lén lút sao chép công pháp ma tông?
Giang Thành tằng hắng một tiếng:
- Sự tình của người đọc sách, sao có thể gọi là 'lén lút' chứ?
Lương Lộc không có trả lời, không nói tiếng nào đi đến bên cạnh Giang Thành
vì tò mò, nàng muốn tìm hiểu về Giang Thành, nhưng càng tìm hiểu về Giang Thành, sự tò mò của nàng càng tăng cao
trạng thái này giống như quả cầu tuyết lăn, càng lăn càng to, sự tò mò của nàng cũng không ngừng cám dỗ nàng tiếp cận Giang Thành, không ngừng tiếp cận Giang Thành...
Lương Lộc kỳ thực không quên lời dặn dò của Mạc Ngưng Đan, nhưng nàng cảm thấy, chỉ là nói chuyện vài câu với Giang Thành thì sao có thể gọi là "qua lại với Giang Thành" được chứ?
Chỉ là nói chuyện mà thôi, làm sao có thể xảy ra chuyện gì to tát được?
Có lẽ Mạc lão sư quá nhạy cảm rồi
- Giang Thành, ngươi có khúc mắc gì với Thái Hư Môn không?
Lương Lộc hỏi
Giang Thành không biết tại sao Lương Lộc lại hỏi chuyện này:
- Không có, không bằng nói, mối quan hệ giữa ta và Thái Hư Môn khá tốt. Đặc biệt là với hội trưởng Hiệp Hội Phù Sư Lê Khinh Ca, ta khá thân thiết với nàng
- Nha
Lương Lộc hỏi xong, trong lòng thở phào nhẹ nhõm
Giang Thành đã có quan hệ không tệ cùng với Thái Hư Môn, nàng còn phải sợ gì?
Có chuyện gì cứ đi tìm Lê Khinh Ca, dù sao nàng cũng là người có mối quan hệ tốt với Giang Thành, nếu Giang Thành có vấn đề gì thì cứ đổ lỗi cho nàng
nghĩ đến đây, Lương Lộc bỗng cảm thấy nhẹ nhõm, không còn gánh nặng tâm lý nào nữa
thư viện Kinh Đại mặc dù có cất giữ công pháp ma đạo, nhưng bộ phận "sách cấm" này cũng không mở ra cho người ngoài đọc, mà là được niêm phong cẩn thận trong kho sách đặc biệt của thư viện
Giang Thành dẫn Lương Lộc đi đến kho sách đặc biệt, sau khi giới thiệu nàng cho hai người Thẩm, Nhạc, liền tiếp tục bận rộn với công việc sao chép công pháp
Giang Thành cảm thấy, Lương Lộc và Nhạc Linh Nhi đều là nữ tu, hẳn sẽ có nhiều chủ đề chung để trò chuyện, nhưng chỉ sau một lúc, Lương Lộc đã bỏ mặc Nhạc Linh Nhi, đi đến bên cạnh hắn
Lương Lộc lấy giúp Giang Thành một quyển công pháp, nói:
- Nếu ta cũng có thể tìm được những thứ này cho ngươi, vậy ta có còn là 'ngoại nhân nữa không?
Giang Thành hiểu rõ ý đồ của Lương Lộc:
- Ý của ngươi là, ngươi muốn dùng công pháp ma đạo để đổi lấy phù lục của ta?