Chương 530: y hệt nhau
Chương 530: y hệt nhauChương 530: y hệt nhau
bởi vì là tự phục vụ, các món ăn được lấy tùy ý, vì vậy để thực hiện kế hoạch của mình, Lê Khinh Ca đã đặc biệt lấy một đĩa bít tết nướng được cung cấp giới hạn cho Lương Lộc
- Lương Lộc, lát nữa ngươi hãy mang theo đĩa bít tết này đi tìm Giang Thành
- Ồ, sau đó thì sao?
- Ngươi giả vờ như vô tình gặp hắn, đặc biệt mời hắn nếm thử món bít tết giới hạn này, những việc còn lại hãy giao cho ta, hiểu chưa
- Được
Lương Lộc nghe lời làm theo, cầm đĩa bít tết đi tìm Giang Thành
Mạc Ngưng Đan hỏi:
- Lê đạo hữu, ngươi định làm gì?
- Tự nhiên là ném đá dò đường. Để Lương Lộc vô tình làm rơi đĩa, sau đó xem thái độ của Giang Thành. Chỉ cần Giang Thành có một chút thiên vị cho nữ tu khác, ta tin rằng Lương Lộc nhất định sẽ chết tâm với Giang Thành
- Thì ra là thế
Mạc Ngưng Đan luôn cảm thấy cách làm này có vẻ hơi trẻ con, nhưng khi nghĩ đến việc Lê Khinh Ca đã lĩnh ngộ rất nhiều cảm ngộ Kết Đan, nàng lại cho rằng hành động của Lê Khinh Ca chắc chắn có lý do riêng, chỉ là nàng tạm thời chưa hiểu được mà thôi
phía bên kia, Lương Lộc cầm đĩa thức ăn đi qua
Nhạc Linh Nhi là người đầu tiên nhìn thấy Lương Lộc, kinh ngạc nói:
- Lương Lộc? Thật là trùng hợp?
Lương Lộc vừa định trả lời, bỗng nhiên đĩa thức ăn trong tay nàng trượt đi, chẳng biết tại sao thoát ra từ trong tay nàng, rơi thẳng xuống mặt đất
tại khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Liễu Khuynh hờ hững buông đũa
đĩa bít tết vốn đang rơi tự do, đột nhiên dừng lại, lơ lửng giữa không trung
ba người Lương Lộc, Nhạc Linh Nhi, Thẩm Mộng Hạm lập tức mở to mắt kinh ngạc, đĩa bít tết lơ lửng quỷ dị này cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của những bàn ăn xung quanh
ngự vật lơ lửng, tuyệt đối không phải thủ đoạn Luyện Khí kỳ có thể thi triển
việc này đòi hỏi lực khống chế kinh khủng đối với thiên địa linh khí, hơn nữa còn là làm được ở dưới tình huống không cần lên tiếng, không niệm chú, không thi triển pháp thuật
thuộc về là càng có nhiều kiến thức, càng cảm thấy bất phàm
Giang Thành nhìn thấy một màn này, lập tức tê cả da đầu. Hắn không cần nghĩ cũng biết là ai đang làm
cô nãi nãi, nhanh thu hồi thân thông đi!
Có cần phải bại lộ thân phận vì một đĩa bít tết hay không!
Lúc này Giang Thành cũng không thể lo nghĩ quá nhiều, lập tức nắm lấy tay Liễu Khuynh, kéo nàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi
Bị Giang Thành quấy rầy, Liễu Khuynh quên mất chuyện bít tết, ngây ngốc nhìn hắn Giang Thành kéo Liễu Khuynh, nói với Lương Lộc:
- Lương đạo hữu, ngươi cũng đến ăn tối phải không? Vừa hay chỗ chúng ta còn một chỗ trống, ngươi hãy ngồi cùng chúng ta nhé. Phục vụ viên, phiên ngươi dọn dẹp đĩa vỡ trên sàn giúp chúng ta, do ta vô tình làm vỡ. Làm phiên ngươi, tiền đĩa ta sẽ bồi thường với giá gốc
Lương Lộc ở trong ánh mắt của mọi người, không giải thích được ngồi vào bàn của Giang Thành
chẳng qua biểu hiện của Giang Thành vừa rồi, nàng không thể chê trách gì
mặc dù là nàng không cẩn thận làm rơi đĩa, nhưng Giang Thành bận tâm mặt mũi của nàng, lại mời nàng ngồi xuống làm quen với những người khác. Tràng diện vốn dĩ khá lúng túng đã được Giang Thành giải quyết một cách nhẹ nhàng
Lương Lộc trước đây chỉ biết đến phù lục của Giang Thành, nhưng hôm nay tiếp xúc, nàng mới phát hiện ra rằng ưu điểm của Giang Thành không chỉ dừng lại ở phù lục
Giang Thành quả thực là một nam tu ưu tú
ở một bên khác, Lê Khinh Ca cùng với Mạc Ngưng Đan biểu lộ nghiêm túc
Lê Khinh Ca nói:
- Mạc đạo hữu, đĩa thịt kia có phải đã lơ lửng trong không trung một lúc không
- Ừm. Chẳng qua ta không có phát giác được khí tức Kết Đan, hẳn là ở bên trong Ngọc Kinh Thành, có Nguyên Anh chúng ta không quen biết sao?
- Có thể là ma đạo ngóc đầu trở lại. Lần này tới chính là ma đạo Nguyên Anh kỳ, không thể khinh thường. Chúng ta phải nhanh chóng báo tin tức cho đà chủ
- Vậy Lương Lộc...
- Ngươi âm thâm nhìn chằm chằm
- Được
tâm tình của Lương Lộc vào giờ khắc này, không thể nói là hoàn toàn khác với Lê Khinh Ca, chỉ có thể nói là y hệt nhau
Liễu Khuynh này là sao vậy?
Tại sao lại để Giang Thành đút ăn?
Nàng là không có tay sao? Không biết tự ăn cơm?
Chẳng phải là vẫn có tay sao?
Dùng đũa cũng khá thành thạo
Thoạt nhìn có vẻ là người bình thường, vậy vấn đề nằm ở đâu?
- Lương đạo hữu
Giang Thành nói
- Hả?
Lương Lộc lấy lại tinh thần
- Ngươi cứ nhìn chằm chằm vào Liễu Khuynh làm gì? Trên mặt nàng có gì sao?
Giang Thành hỏi
Lương Lộc vô thức muốn phủ nhận, nhưng xung quanh nangf toàn là "người của Giang Thành”, nàng suy nghĩ một lát, quyết định vẫn nên nói thật, đừng để người ta chê cười
- Ta có chút không hiểu, vị Liễu đạo hữu này làm sao không tự nướng thịt? Lương Lộc nói xong lời này, ánh mắt của Thẩm Mộng Hạm cùng với Nhạc Linh Nhi, cũng đều hướng đến Liễu Khuynh