Chương 544: Vậy thì tốt
Chương 544: Vậy thì tốtChương 544: Vậy thì tốt
Sau khi Liễu Khuynh ngửi xong, Lương Lộc cũng học theo động tác của Liễu Khuynh, chạy đến bên cạnh Giang Thành hít hà
- Lương đạo hữu, ngươi làm gì vậy?
- Giang Thành, trên người ngươi có mùi của nữ nhân!
Lương Lộc xem náo nhiệt không ngại làm lớn chuyện
Giang Thành:
- Lương đạo hữu, ngươi là chó sao?
Lương Lộc bất mãn khoanh tay trước ngực:
- Giang Thành, không cần phải nói những lời khó nghe với đạo hữu như vậy chứ?
- Không phải là lời khó nghe, ta là đang khen ngợi khứu giác của ngươi nhạy bén thôi
Lương Lộc đã nhìn thấu cũng nói toạc ra:
- Khứu giác của ta cũng bình thường, chỉ là mùi trên người ngươi ta quá quen thuộc. Lâm Dao tới tìm ngươi?
Lâm Dao?
Ngoại trừ Lương Lộc, Nhạc Linh Nhi, Thẩm Mộng Hạm đều vểnh tai lên, đây là cơ hội hóng hớt hiếm có
Giang Thành nói nhẹ như mây gió:
- Trên đường đi mua cơm trưa gặp được, ta trò chuyện vài câu, đại khái hơn nửa năm không gặp, nàng đã thay đổi khá nhiều
Căn cứ theo tình báo Lương Lộc biết được, mục đích của Lâm Dao là thu hút sự chú ý của Giang Thành
Nhưng lấy hiểu biết của nàng về Giang Thành và Lâm Dao, Lâm Dao có thể thành công thì mới có quỷ!
Đầu tiên, tính cách của Lâm Dao cứng nhắc, chỉ có nhan sắc của nàng mới thu hút được Giang Thành. Tuy nhan sắc của Lâm Dao rất nổi bật, nhưng Giang Thành không phải là loại người háo sắc. Huống chỉ mấy nữ tu xinh đẹp như Liễu Khuynh, Nhạc Linh Nhi ngày ngày vây quanh Giang Thành, nếu chỉ dựa vào ngoại hình của nàng hẳn sẽ không thể nào thu hút được Giang Thành
Nhưng Lương Lộc lại rất muốn nhìn thấy cảnh Lâm Dao cố gắng thu hút Giang Thành, cảnh tượng đó chắc chắn sẽ rất lúng túng không phù hợp với tính cách của Lâm Dao. Đến lúc đó, nàng còn có thể dựa vào mối quan hệ với Giang Thành để dạy cho Lâm Dao một bài học
Để Lâm Dao biết, tu tiên không phải chỉ dựa vào cần cù chăm chỉ, mà là nhân tình thế sự
Lương Lộc thậm chí đã nghĩ kỹ lời kịch: Lâm đạo hữu, tính cách của ngươi phù hợp với việc khổ tu tiên thuật, còn chuyện tình cảm, phong hoa tuyết nguyệt, thế sự không phù hợp với ngươi đâu, đừng quá miễn cưỡng bản thân. Giang Thành vẫn nên ở cùng ta thì thích hợp hơn
- Nàng không yêu cầu ngươi làm gì chứ?
Lương Lộc dò hỏi
- Không
Giang Thành thành thật đáp - Vậy thì tốt
Lương Lộc cũng không vội, dù sao có áp lực của Thái Hư Môn, sớm muộn gì Lâm Dao cũng sẽ liên hệ với Giang Thành
Buổi chiều, nhiệm vụ của Đại Diễn Tông là hoàn tất công việc cuối cùng tại thư viện Kinh Đại
Chủ yếu là sửa sang lại và xác nhận vị trí đặt công pháp Ma Đạo, dọn dẹp khu vực sao chép và tiến hành bàn giao với nhân viên quản lý thư viện
Thẩm, Nhạc tỷ muội được Giang Thành phân công đi dọn dẹp khu vực sao chép
Công việc của Liễu Khuynh và Lương Lộc là sắp xếp công pháp lên giá sách và xác minh vị trí đặt các công pháp ma tông
Nhiệm vụ của Giang Thành là tiến hành bàn giao với nhân viên quản lý thư viện
Nhìn Liễu Khuynh cẩn thận kiểm tra vị trí đặt công pháp, thỉnh thoảng lại quỳ gối. Giang Thành tạm thời không có việc gì làm, quyết định lấy bồ đoàn mà hắn dùng khi luyện công ra, đệm đầu gối cho Liễu Khuynh
Tuy lo lắng cho thân thể của tu sĩ Đại Thừa kỳ nghe rất buồn cười, nhưng Giang Thành nhìn rắn nào đó chăm chú làm việc, luôn có một loại cảm giác không đành lòng
Trong lòng luôn cảm thấy mình nợ nàng
- Ngươi dùng cái đệm này lót đi.
Giang Thành đưa bồ đoàn ra
Liễu Khuynh nghiêm túc kiểm tra vị trí đặt công pháp bí tịch
- Liễu Khuynh?
Liễu Khuynh tiếp tục nghiêm túc kiểm tra, như thể không nghe thấy
Giang Thành đã hiểu
Điều gì đến cũng phải đến
Lúc ăn cơm, Liễu Khuynh không phản ứng, không có nghĩa là nàng có thể chấp nhận mùi hương của Lâm Dao trên người mình
Giang Thành suy nghĩ một chút, quyết định đặt bồ đoàn xuống, tự mình chạy hai vòng quanh thao trường Kinh Đại
Gió thổi cộng thêm đổ mồ hôi, chắc chắn có thể che giấu mùi hương của Lâm Dao
Hơn nửa tiếng sau, Giang Thành chạy xong trở lại thư khố, thử lấy bô đoàn kê đầu gối cho rắn nào đó
Nếu như rắn nào đó nguyện ý quỳ gối trên bồ đoàn làm việc, vậy thì đại biểu nàng tha thứ cho mình
Nếu như rắn nào đó không muốn, như vậy vấn đề có chút phức tạp, nói rõ nàng không vui, không chỉ Vì mùi vị
- Liễu Khuynh, đệm.
Lúc này, Liễu Khuynh liếc nhìn Giang Thành, mũi hít hà, lặng lẽ đứng dậy đi ra khỏi thư khố
- Này? Ngươi muốn đi đâu?
Giang Thành gọi nàng nhưng nàng không quay đầu lại
Giang Thành thâm nghĩ không ổn, lẽ ra nếu hắn tiêu trừ mùi, Liễu Khuynh không có đạo lý nào lại tức giận mới đúng!
Không được! Phải đuổi theo!
Vạn nhất tâm tình nàng không tốt, làm hại đến người khác hoặc phá hủy kiến trúc thì toi
- Liễu Khuynhl
Giang Thành đuổi theo ra ngoài, phát hiện ra Liễu Khuynh đang đi thẳng về phía khu mượn đọc của thư khố, không giống như đang định đi thang máy xuống dưới lầu đại khai sát giới, không biết nàng muốn làm gì