Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 546 - Chương 546: Dụi Mắt

Chương 546: dụi mắt Chương 546: dụi mắtChương 546: dụi mắt

- Với trình độ này của Lương Lộc, ta cảm thấy không cần thiết phải để Lâm Dao ra mặt. Có lẽ một thời gian sau, Giang Thành sẽ tự nhiên không còn thích nàng nữa.

Nghiêm Duyệt nói:

- Lê đạo hữu không nên sơ suất, các phương diện điều kiện của Lương Lộc đều rất tốt, là nữ tu rất toàn diện. Chỉ cân bản thân Lương Lộc nguyện ý, Giang Thành không có đạo lý thịt mỡ dâng tới miệng không ăn

- Cũng đúng.

Mạc Ngưng Đan thúc giục:

- Lê đạo hữu, cho nên chúng ta muốn Lương Lộc hẹn Giang Thành đi đâu?

Lê Khinh Ca nóng nảy:

- Sao ta biết được? Ta cũng chưa từng hẹn hòI

Mạc Ngưng Đan: ”....

Nghiêm Duyệt: ˆ....

Lâm Dao: '...'

Trong lòng mọi người: Ngươi như vậy cũng không thấy ngại khi chê bai Lương Lộc sao?

Cuối cùng vẫn là Lâm Dao nhỏ tuổi nhất trong mấy người đi ra nói chuyện:

- Không bằng hẹn ở quảng trường lớn gần Thanh Huyên Đại đi, ở đó có trung tâm mua sắm, có thể đi dạo

Ba vị tiên bối trâm mặc

Nguyên nhân là các nàng cảm thấy Lâm Dao nói có đạo lý, điều này cũng đồng nghĩa với việc Lâm Dao đang dạy các nàng làm việc. Mười bảy tuổi dạy hơn một trăm tuổi làm việc, đúng là có hơi mất mặt

- Cứ làm theo lời Lâm Dao nói đi. Bảo Lương Lộc hẹn Giang Thành đi dạo

Lê Khinh Ca vỗ tay

- Chờ một chút.

Lâm Dao lên tiếng ngắt lời:

- Không thể lấy lý do đi dạo, Giang Thành chắc chắn sẽ từ chối. Bảo Lương Lộc dùng một lý do chính đáng mà Giang Thành không thể từ chối, ví dụ như 'muốn học vẽ phù, nhưng không biết mua vật liệu, nhờ Giang Thành giúp đỡ. ˆ

Mạc Ngưng Đan nói:

- Nhưng mà, ta đã từng nghe Lương Lộc nói, bên cạnh Giang Thành hình như có một nữ phù sư, nếu như nàng cũng muốn đi thì phải làm sao bây giờ?

Lâm Dao nói:

- Chuyện này cũng đơn giản. Trước hết để Lương Lộc hẹn một giờ cụ thể, ví dụ như bốn giờ chiều, rồi khoảng một giờ rưỡi, gọi riêng cho Giang Thành, nói có việc gấp, bảo hắn ra ngay. Nếu không bận, chắc chắn Giang Thành sẽ ra sớm. Như vậy là có thể ở riêng rồi.

Hít hà!!!

Ba người Lê Khinh Ca dùng một loại ánh mắt khiếp sợ nhìn Lâm Dao. Biện pháp này của nàng không khỏi có chút xảo trá!

Quả thực là bóp chết Giang Thành!

Giống như một thợ săn khôn ngoan và kiên nhãn, từng bước đặt bãy, dẫn Giang Thành vào tròng.

- Lâm Dao, vì sao ngươi lại hiểu rõ Giang Thành như vậy?

Lê Khinh Ca không nhịn được hỏi

- Khu, thiên phú, là thiên phú

Lâm Dao chắc chắn không thể nói rằng nàng không chỉ hiểu rõ, mà còn thèm muốn Giang Thành từ lâu rồi, chỉ có thể lấy lý do thiên phú để che đậy

Chẳng qua đám người Lê Khinh Ca cũng không truy cứu đến cùng. Bởi vì trong Thái Hư Môn thực sự có những nữ tu trời sinh có năng lực lôi kéo cảm tình của nam tu, như người từng chia rẽ Thông Thiên Môn năm đó

Nhờ vào kế hoạch chu toàn, Lương Lộc không gặp chút khó khăn nào khi hẹn gặp Giang Thành

Khoảng 1 giờ rưỡi chiều ngày hôm sau, trên quảng trường sinh hoạt gần chỗ Thanh Huyên Đại, Lương Lộc đúng giờ đứng ở điểm hẹn chờ Giang Thành

Nhờ vào dung mạo do Lý Quý Phi ban cho, nhan sắc của Lương Lộc là không thể chê trách

Hôm nay nàng chỉ trang điểm nhẹ, đã khiến cho gần như toàn bộ người qua lại tại quảng trường ngoái nhìn

Lương Lộc đợi chưa đến năm phút đồng hồ, đã nhìn thấy Lâm Dao cũng đi đến chờ Giang Thành

Hôm nay Lâm Dao cũng mặc thường phục ra ngoài, nhưng thấy vậy, hai mắt Lương Lộc sáng ngời

Trong ký ức của Lương Lộc, Lâm Dao thường mặc đồng phục hoặc đồ thể thao. Tuy trời sinh nàng đã đẹp, nhưng vẫn bị trang phục giảm bớt vẻ đẹp

Hôm nay mặc thường phục, quả thực đẹp hơn nhiều

- Lâm đạo hữu, ngươi đến sớm vậy?

Lâm Dao không khách khí nói:

- Đúng vậy, nếu không đến sớm một chút, thức ăn cho mèo bị mèo hoang ăn mất thì làm sao bây giờ?

Lương Lộc cười lạnh:

- Miệng đạo hữu còn sắc bén hơn kiếm của đạo hữu, chẳng qua tỷ thí không phải chỉ cần kiếm là có thể thắng

- Lương đạo hữu nói như vậy, là có pháp bảo tất thắng?

- Không có, chỉ là Lâm đạo hữu làm ra vẻ như vậy, rất khó khiến người bên ngoài sinh ra hảo cảm

- Chuyện của người bên ngoài không cần Lương đạo hữu phí tâm

Lương Lộc cười nói:

- Cũng không hoàn toàn tính là người bên ngoài, chí ít sau này không tính

- , Lương đạo hữu có vẻ rất tự tin vào bản thân mình

- Ta dù sao cũng xuất thân danh môn, đối nhân xử thế không khiến người ta khó xử như đạo hữu

Cách đó không xa, Giang Thành đã đi tới, kinh ngạc nói:

- Lương đạo hữu? Lâm Dao cũng ở đây?

Lương Lộc mỉm cười, đang chuẩn bị biểu hiện ra một chút thủ đoạn của mình cho Lâm Dao thấy Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ tới, Lâm Dao lại hành động trước nàng một bước, trực tiếp chạy đến ôm Giang Thành và nói:

- Giang sư huynh-

Lương Lộc dụi dụi mắt tại chỗ

Có chút không dám tin vào thứ nàng tận mắt thấy
Bình Luận (0)
Comment