Chương 549: do dự
Chương 549: do dựChương 549: do dự
Đi vào lĩnh vực phù lục, Giang Thành trở nên tự tin và nói nhiều hơn
Hắn thỉnh thoảng cầm lên một loại tài liệu, phân tích cho Lương Lộc những ưu điểm, nhược điểm, công dụng và các điều kiêng ky của nguyên liệu đó trong ngành phù lục
Chỉ đáng tiếc là, mặc dù ba người mua phù, nhưng trên thực tế chỉ có một mình Giang Thành quan tâm tài liệu phù lục thế nào
Mục đích của Lâm Dao và Lương Lộc đều không đơn thuần
Phù lục chỉ là cái cớ để các nàng tiếp cận Giang Thành mà thôi
Lâm Dao nhân lúc Giang Thành đang giảng giải phù lục cho Lương Lộc, truyên âm cho Lương Lộc
Lâm Dao: Lương đạo hữu, ngươi có thể nghe hiểu không?
Lương Lộc: Ta nghe không hiểu, nhưng ngươi đến đây để học tri thức về phù lục sao?
Lâm Dao: Nhưng hiện tại ngươi không học tri thức phù lục, ngươi cũng không học được gì khác đâu.
Lương Lộc: Hừ, biểu hiện hôm nay của Lâm đạo hữu, thật sự khiến ta lau mắt mà nhìn, không ngờ ngươi lại có thể vì câu dẫn Giang Thành mà làm đến mức này, trước kia là ta đã coi thường ngươi.
Lâm Dao: Lương đạo hữu đừng hiểu lầm, ta không giả vờ, ta thật sự thích hắn.
Lương Lộc: !!I
- Sao lại như vậy?
Lương Lộc không khỏi thất thanh nói
Nàng vốn tưởng Lâm Dao cố tình làm những hành động phô trương đó, chẳng lẽ không phải là cố tình sao?
- Lương đạo hữu, ngươi làm sao vậy?
Giang Thành nhìn sắc mặt âm tình biến ảo của Lương Lộc, quan tâm hỏi:
- Ta không sao
Lương Lộc nói lấy lệ. Nàng và Lâm Dao đấu như thế nào đều là chuyện nhà của Thái Hư Môn, không thể tiết lộ quá nhiều cho Giang Thành
- Vậy ngươi vừa rồi có nghe ta nói không? Phù bút này có tác dụng gì, Lương đạo hữu ngươi biết không?
Giang Thành kiểm tra bài tập ngay tại chỗ
- Ta... Ta không biết...
Lương Lộc xấu hổ cúi đầu. Đây là lần đầu tiên nàng không chuyên tâm học hành mà bị thây bắt được, xấu hổ muốn chết
Giọng điệu Giang Thành ôn hòa, kiên nhẫn nói:
- Không sao, vậy ta lặp lại một lần nữa, lân này ngươi phải nhớ kỹm
- Ừm.
Lần này Lương Lộc cẩn thận nghe, dù Lâm Dao có truyền âm khiêu khích một lần nữa, nàng cũng làm như không nghe thấy
Giang Thành nói xong, Lương Lộc thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ cuối cùng cũng kết thúc. Nàng không có hứng thú với phù lục, hôm nay đến trung tâm thương mại hoàn toàn là vì ý kiến của Lê Khinh ca |
Ai ngờ, Lâm Dao kịp thời châm dầu vào lửa, nói:
- Lương đạo hữu, ngươi đã nhớ kỹ tri thức vê phù bút, vậy tri thức về lá phù ngươi đã nhớ kỹ chưa?
Lương Lộc giận dữ:
- Lâm Dao, ngươi không nói võ đức!
Nhưng Giang Thành lại tưởng thật, cau mày hỏi:
- Lương đạo hữu, ngươi có nhớ không? Ta vừa giảng qua rồi mà.
- Ta... Ta...
Lương Lộc không trả lời được.
Nàng cắn môi, cảm thấy rất mất mặt.
Không trả lời được câu hỏi này, đối với người bình thường, chuyện này rất bình thường, nhưng đối với loại học trò ngoan từ nhỏ đến lớn như Lương Lộc, đây là trải nghiệm chưa từng có, cực kỳ đáng xấu hổ
Nhưng cũng may Giang Thành rất kiên nhẫn, hắn kéo Lương Lộc giúp nàng ôn tập kiến thức về phù lục
Giang Thành với dáng vẻ kiên nhẫn, dịu dàng thực sự để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Lương Lộc, gân như làm mới hình ảnh của hắn trong lòng nàng
Cộng thêm cảm giác xấu hổ không đáp được câu hỏi quấy phá, làm cho Lương Lộc càng tăng thêm thiện cảm với Giang Thành, đồng thời tim nàng cũng đập loạn xạ
Đây giống như tăng điểm thiện cảm đồng thời nhận được một tấm thẻ nhân đôi kinh nghiệm
Có thể đoán được, sau này Giang Thành sẽ rất khó bị xóa nhoà khỏi tâm trí của Lương Lộc
Mà thứ Lâm Dao muốn chính là hiệu quả này
Lương Lộc ngươi không phải rất kiêu ngạo sao? Được thôi, ta sẽ cho ngươi hai viên kẹo ngọt, để ngươi chìm đắm vào Giang Thành. Khi ngươi không thể thoát ra, ta sẽ nói cho ngươi biết, Lâm Dao ta mới là chính cung của Giang Thành!
Ngươi có thể vào cửa được không, hoàn toàn dựa vào một câu của ta
Sau này phàm là ngươi muốn tiếp cận Giang Thành, phải thành thật nhận ta làm tỷ tỷ. Ở trước mặt tỷ tỷ, xem ngươi còn kiêu ngạo hay không!
Thấy Giang Thành dạy Lương Lộc cầm bút vẽ phù, Lâm Dao lại châm dầu vào lửa:
- Chỉ học lý thuyết trên giấy thì rất khô khan, Giang sư huynh, ngươi chỉ miêu tả cho Lương Lộc, làm sao nàng có thể học được? Ngươi nên tay cầm tay chỉ dạy nàng vẽ một tấm phù, như vậy nàng mới dễ dàng nhớ được
Tay cầm tay?
Lương Lộc cả kinh!
Giang Thành nào có nghĩ nhiều như Lâm Dao, hắn còn tưởng Lâm Dao có lòng tốt nhắc nhở, vì lời đề nghị của Lâm Dao thực sự có lý
Nhưng hắn vẫn phải trưng cầu ý kiến Lương Lộc:
- Lương đạo hữu, ngươi có thể chấp nhận không?
Lương Lộc tỏ ra do dự
Trước đây dù nàng đã từng ôm cánh tay Giang Thành, nhưng đó là ôm qua lớp áo, bây giờ lại muốn dạy trực tiếp, thuộc loại tiếp xúc da thịt kia... Lâm Dao nhìn thấy biểu cảm của Lương Lộc, cười lạnh một tiếng.