Chương 557: Bắc Phong
Chương 557: Bắc PhongChương 557: Bắc Phong
- A lô? Giang sư huynh?
- Lương Lộc nói với ta nàng sắp đi Thái Hư Môn, còn ngươi?
- Hi hi, sư huynh muốn giữ Dao nhi lại sao? Chỉ cần sư huynh mở miệng, Dao nhỉ có thể không đi.
- Nói thành thật đi.
- Ừm... Còn chưa có tin tức.
- Ta và Lương Lộc đang đánh cờ ở Tiên Môn Minh Phẩm đối diện Liên Đại, ngươi tới đây rồi nói sau.
- Hả? Sao nàng cũng ở đó?
Tốc độ của Lâm Dao rất nhanh, dường như không muốn để Lương Lộc và Giang Thành ở cùng nhau lâu.
Đối thủ cũ gặp mặt, bầu không khí vẫn tràn ngập mùi thuốc súng.
Dường như ngay cả ánh mắt cũng đang giao phong
Giang Thành không để ý tới hai người bọn họ, lấy danh sách đệ tử Đại Diễn Tông ra mời Lâm Dao gia nhập Đại Diễn Tông.
Lâm Dao vui vẻ đồng ý.
Nhưng sau khi thấy Lương Lộc là đệ tử chân truyền, Lâm Dao cũng la hét đòi làm đệ tử chân truyền.
Những thứ này đều là việc nhỏ không đáng kể.
Lần này Giang Thành gọi Lâm Dao tới là để chuẩn bị thay đổi cốt truyện đã định, để Lâm Dao tiếp xúc với công pháp Hợp Hoan Tông trước.
Giang Thành suy nghĩ cẩn thận, thay vì để Lâm Dao bị trưởng lão Hợp Hoan Tông mê hoặc, không bằng để nàng trực tiếp bị Đại Diễn Tông mê hoặc.
Dù sao hiện tại Đại Diễn Tông cũng có công pháp Hợp Hoan Tông.
Hơn nữa Đại Diễn Tông còn là ma tông hàng thật giá thật.
Lâm Dao gia nhập Đại Diễn Tông, vẫn là 'yêu nữ Ma Đạo trong thiết lập, không có chút vấn đề nào.
- Ngươi cầm lấy túi trữ vật này, chờ sau khi tiến vào Thái Hư Môn lại mở ra.
Giang Thành đưa một túi trữ vật chứa công pháp Hợp Hoan Tông cho Lâm Dao, bên trong còn có một quyển sách hướng dẫn hắn viết, nói cho Lâm Dao muốn bắt đầu tu luyện công pháp Hợp Hoan Tông tại thời điểm thích hợp, tốt nhất là để sư phụ nàng biết được, không nên lén lút, ngược lại dễ gây khó xử.
Lương Lộc nhìn Giang Thành quan tâm Lâm Dao, trong lòng sinh ra cảm giác ghen tị, mặc dù miệng không nói nhưng ánh mắt lại rất oán giận. Dường như đang trách Giang Trừng thiên vị.
Giang Thành thầm nghĩ làm tông chủ Đại Diễn Tông thật không dễ dàng.
Không chỉ phải quan tâm sự phát triển của tông môn, còn phải đối xử công bằng với các đệ tử trong tông môn.
Tặng quà cũng phải đều tay.
- Lương chân truyên cũng có túi trữ vật, nơi này có một ít phù lục nhất giai và nhị giai, dùng tiết kiệm một chút. Dùng hết rồi sẽ không có nữa.
Lương Lộc vui vẻ nhận lấy túi trữ vật, về phần "dùng hết sẽ không có nữa" mà Giang Thành nói, nàng khôngtin. _
Trước đó Giang Thành còn nói không bán phù bảo mệnh cho nàng, chẳng phải hiện tại cũng để nàng dùng rồi sao?
Vẫn là quan hệ chưa tới nơi tới chốn.
Chỉ cần tăng tiến tình cảm với Giang Thành, muốn phù lục gì cũng đều có!
Sau khi biết được tin tức của Vân Thư Chân Nhân, Du Sinh được Lý An Thừa truyền âm không ngừng thúc giục, lập tức kéo Giáp Sơn Xuyên, dùng tốc độ nhanh nhất đi đến Lâm Bắc Phong
Tuy nói là nhanh nhất, nhưng Thông Thiên Môn nằm trong vô số sông núi, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn. Cho dù hai vị Nguyên Anh toàn lực phi hành, cũng phải dùng hơn nửa ngày mới đến dưới Lâm Bắc Phong
Lúc bọn họ đi sắc trời không còn sớm, đến nơi trời đã gân sáng
Trên ngọn núi mà tu sĩ ở bình thường đều có trận pháp bảo vệ, Lâm Bắc Phong cũng không ngoại lệ
Sau khi Nhị Yêu Du Sinh Giáp Sơn Xuyên đến dưới Lâm Bắc Phong, không gặp Vân Thư Chân Nhân, ngược lại gặp tu sĩ Chấp Pháp Đường Thông Thiên Môn đến "tịch thu" quyền sử dụng ngọn núi.
Thông Thiên Môn có rất nhiều tu sĩ, mấy người này Du Sinh cũng không biết
Chỉ thấy một vị cầm đầu có khí tức cực kỳ hùng hậu, tu vi còn trên cả Hóa Thần, hẳn là cảnh giới Luyện Hư!
Mấy vị còn lại đều là Hóa Thần, tu vi Nguyên Anh.
Du Sinh đút hai tay vào trong tay áo, cùng với Giáp Sơn Xuyên lặng lẽ quan sát.
Du Sinh từ nhỏ lớn lên trong Tiên Môn, tâm mắt không tâm thường, những Hóa Thân lão tổ hay Luyện Hư đại năng mà người ngoài ca tụng, ở trong tiên môn là chuyện bình thường.
Luyện Hư của Chấp Pháp Đường lớn tiếng quát lớn ở dưới Lâm Bắc Phong, bảo Vân Thư Chân Nhân ra mặt chịu phạt, đồng thời giao ra quyền sử dụng Lâm Bắc Phong!
Nhưng toàn bộ Lâm Bắc Phong vẫn không nhúc nhích, dường như Vân Thư Chân Nhân không có ở nhà.
Luyện Hư của Chấp Pháp Đường quát lớn nửa canh giờ, sau đó hừ lạnh một tiếng nói:
- Thôi được rồi, bản đạo mắng chửi như vậy mà Vân Thư vẫn không chịu lộ diện, chắc chắn nàng không ở trong ngọn núi này. Xem ra lần này chúng ta đi một chuyến uổng công rồi, hừ, chỉ có thể chờ lần sau nàng về núi tu luyện, chúng ta lại đến viếng thăm, nhất định phải bắt nàng nhận tội chịu phạt!
Sau khi đoàn người Chấp Pháp Đường cáo từ, Giáp Sơn Xuyên kéo Du Sinh tiến lên
Du Sinh kỳ quái nói:
- Lão Giáp, Vân Thư Chân Nhân không ở đây, chúng ta còn tới làm gì?