Chương 571: Dấu vết thời gian
Chương 571: Dấu vết thời gianChương 571: Dấu vết thời gian
- Thử nghĩ xem, bất kể có nhu cầu gì, tu sĩ đều sẽ có khuynh hướng mua đan dược mới, bởi vì giá của đan dược mới và đan cũ giống nhau, tại sao không mua mới? Có chuyện gì mà đan dược mới không làm được, đan dược cũ có thể làm được sao?
Nhạc Linh Nhi nhíu mày:
- Học tỷ nói rất có lý! Bất kể chúng ta sáng tạo ra nhu cầu gì, thì loại nhu cầu này mọi người đều có khuynh hướng mua Hồi Nguyên Đan mới. Đan dược tôn kho hoàn toàn không có sức cạnh tranh!
Giang Thành suy tư nói:
- Nếu nhất định phải nói, quả thật có một việc đan dược cũ có thể làm được, đan dược mới không làm được
- Chuyện gì?
Mọi người nhìn về phía Giang Thành, bọn họ đúng là không nghĩ ra được, đan cũ có ưu thế gì so với đan mới
- Thời gian! Dấu vết mà thời gian để lại trên lô đan dược này!
Giang Thành nói
- Đó không phải là nhược điểm sao?
Nhạc Linh Nhi thốt lên
- Ở một khía cạnh nào đó, đúng là vậy, bởi vì thời gian làm giảm dược hiệu của lô đan dược này, khiến chúng mất đi sức cạnh tranh so với đan dược mới. Nhưng điều đó cũng mang lại cho lô đan dược này một ưu điểm, đó là, chúng là độc nhất vô nhị
Nhạc Linh Nhi khó hiểu nói:
- Đúng là như vậy, nhưng độc nhất vô nhị thì có ích gì? Chỉ có kẻ ngốc mới bỏ tiền ra mua đan dược tôn kho với giá gốc
Giang Thành lộ ra nụ cười thần bí, nói với Thẩm Mộng Hạm:
- Thẩm đạo hữu, xin hỏi đan dược tam giai, rốt cuộc cần bao nhiêu năm để dược hiệu giảm một nửa?
Trâm Mộng Tuần suy nghĩ một chút, nói:
- Đan dược tam giai bình thường, nếu không có bất kỳ biện pháp phòng hộ nào, ước chừng khoảng 150 năm. Giống như lô đan dược trong tay Giang Thành, có bình ngọc...
- Đây.
Giang Thành đưa bình ngọc chứa đan dược cho Thẩm Mộng Hạm
Thẩm Mộng Tuần nhìn kỹ nói:
- Có bình ngọc chuyên dụng bảo quản, dược hiệu sẽ được kéo dài hơn rất nhiều. Lô Hồi Nguyên Đan này, ta đoán là hàng tôn kho từ khoảng một ngàn năm trước
- Hơn một ngàn năm?
Khóe miệng Nhạc Linh Nhi co giật
Ôi trời, còn lâu hơn cả lịch sử của Lương quốc
Chẳng trách dược hiệu chỉ còn một nửa
Thì ra là bảo bối thời kỳ thượng cổ Giang Thành cười nói:
- Cho dù lấy nội tình của ngũ đại Tiên Môn, muốn móc ra một lô Hồi Nguyên Đan hơn một ngàn năm trước, chỉ sợ cũng không dễ dàng gì nhỉ?
Thẩm Mộng Hạm gật đầu:
- Đan dược trung và hạ cấp thường không được bảo quản lâu như vậy, đều là được sử dụng ngay khi luyện chế xong. Có lẽ vì nhóm đan dược này là hàng của Linh Thực Viên, bởi vậy họ quên mất nên mới để lâu như vậy
Giang Thành yên tâm:
- Ha ha, lô Hồi Nguyên Đan này, thực sự là độc nhất vô nhị
- Giang Thành, ngươi đừng thừa nước đục thả câu, rốt cuộc ngươi định làm gì với lô Hồi Nguyên Đan này?
Nhạc Linh Nhi bĩu môi nhìn Giang Thành, dường như rất bất mãn với hành vi úp mở của hắn
Giang Thành cũng không vội nói, thay vào đó, hắn nâng cốc trà lên và hỏi ngược lại:
- Nhạc đạo hữu, xin hỏi thế gian này có vật gì càng lâu năm càng đáng tiền?
- Linh thạch?
- Linh thạch để lâu sẽ tiêu tán linh khí.
- Công pháp?
- Công pháp hiện tại đa số là mới biên chế hoặc cải tiến.
- Trận pháp?
- Cân bảo dưỡng hàng năm, nếu không sẽ hư hỏng theo thời gian.
- Di sản văn hóa?
- Di sản văn hóa là thứ phàm nhân ưa chuộng. Tại tu tiên giới chúng ta, di sản văn hóa còn không sống lâu bằng rất nhiều tiền bối
Nhạc Linh Nhi bị lời của Giang Thành khơi gợi, hiện tại đã đoán nhiều lân mà vẫn không đúng, cảm thấy khó chịu vô cùng
- Giang Thành, ngươi cứ nói thẳng đi, cầu xin ngươi
Giang Thành đặt chén trà xuống, cười nói:
- Đương nhiên là rượu! Rượu một ngàn năm, cho dù đặt ở tu tiên giới cũng là thứ hiếm có
Nhạc Linh Nhi trợn mắt:
- Ngươi định dùng đan dược này để ủ rượu?
- Không được sao?
- Ách...
Nhạc Linh Nhi nhìn về phía nhân sĩ chuyên nghiệp, muội muội ngoan của nàng, Thẩm Mộng Hạm
- Đan dược là dược liệu sau khi cô đọng. Nếu dược liệu có thể ủ rượu thuốc, vậy trên lý thuyết, đan dược cũng có thể ủ rượu thuốc.
Thẩm Mộng Hạm giải thích
- Rượu do đan dược tam giai ủ... Là rượu một ngàn năm, hẳn không rẻ nhỉ?
- Không trông cậy nó kiếm được bao nhiêu, chỉ cần thu hồi vốn bán đan là được rồi. - Nhưng ai sẽ ủ rượu?
- Chuyện này đơn giản.
Giang Thành đứng dậy nói:
- Đến Đại Điện Nhiệm Vụ phát nhiệm vụ không phải được rồi sao? Kiểu gì cũng sẽ có người làm.
Đám người Giang Thành mới đến, đúng là không hiểu rõ nội bộ Thông Thiên Môn
Thật ra đừng nói là bọn họ, cho dù tu sĩ tu luyện mấy trăm năm trong Thông Thiên Môn, cũng không thể nói là hiểu hết vê Thông Thiên Môn
Lúc này, chỗ tốt của Nhiệm Vụ Đại Điện đã thể hiện ra
Chỉ cần sử dụng một ngàn linh thạch, cộng thêm một chút thời gian, bọn họ chắc chắn sẽ có câu trả lời