Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 573 - Chương 573: Đừng Nói Chuyện

Chương 573: Đừng nói chuyện Chương 573: Đừng nói chuyệnChương 573: Đừng nói chuyện

- Hả?

- Tu vi của những người khác cao hơn nàng, nàng đánh không lại đương nhiên sẽ không đoạt!

- Vân Thư Chân Nhân thật thông minh.

- Nàng không thông minh đã sớm bị người đánh chết. Nàng chính là ỷ vào... thôi được rồi.

Bán Thước muốn nói lại thôi, cuối cùng nói với Giang Thành:

- Ngươi đi tìm người khác đi, lão phu không muốn giúp ngươi, Thường Lộc, tiên khách!

Tu sĩ Kết Đan tên Thường Lộc đến mời Giang Thành rời đi.

Giang Thành không cố ở lại, bởi vì căn cứ vào thái độ của Bán Thước Chân Nhân với Vân Thư, có cầm dao kề cổ lão, lão cũng sẽ không giúp.

- Bát Thước Chân Nhân am hiểu dược tửu, hẳn là phù hợp nhất để giúp chúng ta ủ rượu đan, đáng tiếc.

Liễu Khuynh giơ nắm tay lên, ý tứ không cần nói cũng biết.

Giang Thành đè nắm tay của nàng xuống, nói:

- Không cần cố ép, nhờ người khác cũng được.

Trong Thông Thiên Môn có không ít người biết ủ rượu, người ngoài không giỏi như Bán Thước, nhưng chỉ ủ rượu thôi, nhiều người cũng có thể làm được. Chẳng qua chỉ là chênh lệch trình độ cao thấp mà thôi.

Trạm thứ hai của Giang thành, đi tới Phổ Đà Phong tìm Lăng Thuật Chân Nhân.

Kết quả rất không may, Lăng Thuật Chân Nhân bế quan tu luyện.

Giang Thành không suy nghĩ nhiều, hắn từ bỏ Phổ Đà Phong, đi tới Đại Nhạc Sơn cầu kiến Trì Nguyên Chân Nhân.

Kết quả cũng rất không may, Trì Nguyên Chân Nhân cũng bế quan tu luyện.

- Kỳ quái, sao bọn họ ăn ý bế quan toàn bộ như vậy?

Dưới Đại Nhạc Sơn, Giang Thành trăm mối vẫn không có cách giải

Tu tiên giới hiện đại cũng không phải thời kỳ thượng cổ cuồng nhiệt, trừ một số tu sĩ thiên kiêu rất xuất sắc, những người khác trước khi đột phá cảnh giới, thường không bế quan

Xác suất cả hai người đều bế quan liên tiếp lại càng nhỏ. Làm sao có thể hắn gặp được?

- Không bế quan.

Liễu Khuynh bỗng nói

Giang Thành trợn mắt nhìn Liễu Khuynh, thầm nghĩ ngươi sẽ không vì lời ta nói mà tùy tiện thả ra thân thức Đại Thừa kỳ của ngươi đó chứ?

Nguy rồi, xà xà ngu xuẩn này!

Nơi này là Thông Thiên Môn! Ngươi còn dám chơi như vậy?

Không để Đại Thừa Tiên Môn vào mắt?

Không ổn, không thể ở lại đây nữa, phải nghĩ cách...

- Ngươi theo ta qua đây! Giang Thành nắm tay Liễu Khuynh, kéo nàng vào trong rừng cây nhỏ, để nàng tựa lưng vào thân cây, sau đó tự mình đè lên...

Động tác của Giang Thành không thể nói là dịu dàng, thậm chí còn hơi vội vàng, nhưng Liễu Khuynh chỉ khó hiểu chớp chớp mắt, rồi để Giang Thành ôm eo nàng, áp chặt vào thân cây

- Làm sao vậy?

Nàng nhìn Giang Thành gần trong gang tấc, nhẹ giọng hỏi

- Đừng nói chuyện.

Giang Thành nhỏ giọng nói

Một hơi sau, một vị nam tử mặc áo bào trắng đột ngột xuất hiện ở vị trí vừa nãy của Giang Thành và Liễu Khuynh

Hắn dùng thần thức nhìn quanh, trừ một đôi tiểu tình lữ đang ôm nhau trong rừng cây, không phát hiện điều gì bất thường

- Kỳ quái, là ta cảm ứng sai sao?

Nam tử mặc áo bào trắng thở dài, nói:

- Có thể là do quá căng thẳng, thậm chí ngay cả thần thức Đại Thừa cũng cảm ứng sai. Ài, thật là nhân tình thế thái. Nếu Vân Thư giống như nữ tu kia, dám chưa thành thân đã ở cùng với nam tu, ta nhất định sẽ đánh gãy chân nàng! Lại nhốt nàng một ngàn năm!

Nam tử mặc áo bào trắng dứt lời, lại đột ngột biến mất

Nhưng Giang Thành không nhận ra tất cả điều này, hắn lặng lẽ ôm Liễu Khuynh hai tiếng mới cảm thấy an toàn

Thật ra chuyện này cũng không trách Giang Thành, hắn chỉ nghe theo cảm giác, hắn cảm thấy mình chỉ ôm Liễu Khuynh trong chốc lát, đại khái có thể trốn tránh Đại Thừa Tiên Môn đang xem xét, sau đó lập tức buông lỏng

Cũng không phải cố ý muốn chiếm tiện nghi của nàng

- Trì Nguyên Chân Nhân là tiên bối Luyện Hư cảnh, thần thức của hai người chúng ta là Trúc Cơ không phát hiện ra được hắn. Ngươi nhớ kỹ chưa.

Giang Thành cảnh cáo

Liễu Khuynh hít mũi, có thể ngửi ra được Giang Thành đang tức giận

- Biết rồi.

Nàng ngoan ngoãn nói, không dám làm Giang Thành nổi giận

- Như vậy là tốt rồi, Trúc Cơ thì làm chuyện Trúc Cơ có thể làm, vượt qua chuyện Trúc Cơ, chúng ta không làm

Giang Thành lại dặn dò thêm một lần, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm

Lần này miễn cưỡng tính là may mắn, không bị Đại Thừa Tiên Môn phát hiện ra, bằng không một khi thân phận của Liễu Khuynh bại lộ, thật sự quá nguy hiểm

- Đi, chúng ta lại đi nơi khác thăm hỏi tiền bối.

Giang Thành nói

Lần này Liễu Khuynh tùy tiện sử dụng thần thức, tuy nguy hiểm nhưng cũng không phải không có chút thu hoạch nào

Chí ít nàng cũng để cho Giang Thành biết được chuyện Lăng Thuật Chân Nhân và Trì Nguyên Chân Nhân không bế quan tu luyện, mà chỉ đơn thuần tìm một lý do để từ chối không gặp hắn

Phỏng chừng là Bán Thước Chân Nhân đã báo tin trước...

Được rồi, việc đã đến nước này, nói những thứ này cũng vô dụng, tìm vị kế tiếp đi

Sau nhiều lần trắc trở, cuối cùng Giang Thành cũng tìm được một tiền bối có trình độ không tồi, cũng sẵn lòng ủ rượu giúp hắn
Bình Luận (0)
Comment