Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 576 - Chương 576: Uống Rượu Không Lái Thuyền

Chương 576: Uống rượu không lái thuyền Chương 576: Uống rượu không lái thuyềnChương 576: Uống rượu không lái thuyền

Bạch Liễu Chân Nhân chậm rãi nói, dường như rất hài lòng với đan tửu

Nhưng Giang Thành hoàn toàn không hiểu, cũng không nếm ra hương vị hoa mỹ gì

- Tiền bối đánh giá một cách ngắn gọn đi?

- Ha ha, đó đương nhiên là rượu ngon.

Bạch Liễu cười nói:

- Những thứ khác ta không dám cam đoan, nhưng có một điều ta dám nói không thể nghi ngờ.

- Xin tiền bối chỉ giáo.

- Mùi vị của đan tửu này là trước đây chưa từng có. Ta cũng đã uống nhiều loại rượu ngâm linh dược, nhưng so với đan tửu của ngươi, mùi của chúng sẽ càng thêm nồng đậm, kích thích. Đan tửu này của ngươi cho cảm giác phảng phất, có một loại dư âm nhẹ nhàng. Nói một cách đơn giản, đây chính là rượu cao cấp! Có thể đem so với những loại rượu ủ hàng trăm năm

Giang Thành gật đầu nói:

- Dù sao nó cũng là ủ từ thứ hơn nghìn năm trước, lại được Phát Triển Nhanh Phù tăng tốc, có chút hương vị của thời gian là rất bình thường

- Được, nói rất hay! Hương vị của thời gian, chậc, vẫn là người trẻ tuổi có văn hóa

Bạch Liễu Chân Nhân tặc lưỡi tán thưởng

Nói xong, Bạch Liễu Chân Nhân không quên nhắc nhở Giang Thành:

- Sáu ngàn viên đan dược dùng để ủ rượu kia của ngươi, đã đồng ý chia cho ta một phần ba, không thể đổi ý

- Tiền bối nói đùa, vãn bối sao có thể lật lọng. Còn có một việc muốn thỉnh giáo tiền bối

- Nói đi

Bạch Liễu Chân Nhân rất hào khí

Một phần ba sáu ngàn viên đan dược là hai ngàn viên, nhiều đan như vậy ủ ra rượu, đủ để Bạch Liễu chậm rãi uống trong một trăm năm, tâm trạng hắn tự nhiên rất tốt

- Đan tửu này của ta, nếu so sánh với rượu thì nó ở cấp độ nào?

- Bán Thước Chân Nhân ngươi biết chứ? Hắn có một chiêu bài tên Nguyệt Hạ Mai, đan tửu của ngươi, đại khái chính là cấp bậc kia

Mặt ngoài Giang Thành:

- Thì ra là thế

Nội tâm Giang Thành: Hoàn toàn không hiểu

Nhưng chắc là không tệ

Lô đan tửu lần này xuất ra không ít, Bạch Liễu lôi kéo Giang Thành chè chén

Đương nhiên Giang Thành không muốn uống, nhưng ngại thân phận tiên bối của Bạch Liễu Chân Nhân, hắn cũng không tiện từ chối thẳng

Liễu Khuynh thu hết vào trong mắt, không nói lời nào, nâng chén rượu lên, chạm với Bạch Liễu, khí phách bảo vệ bằng hữu

Đương nhiên Bạch Liễu Chân Nhân không yếu, hắn tự tin vào tửu lượng của mình, đấu rượu với cả Giang Thành và Liễu Khuynh

Hắn cũng không tin, hắn đường đường là tu sĩ Luyện Hư, còn có thể uống không lại hai thanh niên?

Nửa ngày sau.

Tu sĩ Luyện Hư nào đó uống đến người ngã ngựa đổ, ngã xuống đất hôn mê.

Mà Liễu Khuynh lại giống như không có chuyện gì, không chỉ ý thức rõ ràng, ngay cả khuôn mặt cũng không đỏ lên chút nào.

Giang Thành thở dài, thâm nghĩ: Ngươi chọc ai không chọc, cứ nhất định phải chọc nàng? Ai có thể uống lại nàng chứ?

Cáo từ Bạch Liễu Chân Nhân, Giang Thành lôi kéo Liễu Khuynh bước lên phi thuyền về nhà

Liễu Khuynh vốn định lái phi thuyền, bởi vì nàng có thể phân tâm khi lái phi thuyền, có thể chơi trò chơi với Giang Thành. Mà Giang Thành lái phi thuyên hết sức chuyên chú, không có trò chơi nào để chơi

Đáng tiếc Giang Thành nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt thỉnh câu của nàng

- Uống rượu không lái thuyền.

Liễu Khuynh: 2

Liễu Khuynh khẽ bĩu môi, muốn phản bác

Nhưng Giang Thành không cho nàng nói chuyện, nắm tay nàng, kéo nàng lên phi thuyền, không nói hai lời rời đi

Không biết bắt đầu từ khi nào, dù không nghĩ đến phù lục, Giang Thành vẫn nắm tay Liễu Khuynh

Những chỉ tiết nhỏ này Giang Thành dường như không để ý, Lưu Khuynh cũng dường như không để ý

Chỉ cần có một người đưa tay ra, hai người liền thuận lý thành chương mà nắm tay nhau

Trở lại trên Lâm Bắc Phong, lúc này Giang Thành mới dùng ngọc bài liên hệ với Kiêu Kiệt

- Kiều sư huynh, ta là Giang Thành

- Thì ra là Giang sư đệ, trước đó ngươi nói muốn ủ rượu, đã thành công chưa?

- Cơ bản đã thành công. Đúng rồi, ta muốn hỏi ngươi một chút, ngươi có biết Nguyệt Hạ Mai của Bán Thước Chân Nhân giá trị khoảng chừng bao nhiêu tiên một bình không?

- Nguyệt Hạ Mai? Đó là rượu ngon! Một bình dù thế nào cũng phải một trăm khối linh thạch?

- Một trăm khối? Ít như vậy?

Giang Thành cau mày nói

Phải biết rằng một viên Hồi Nguyên Đan trị giá ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Trung bình ba viên Hồi Nguyên Đan mới ủ ra một vò rượu

Sau một phép tính cộng đơn giản, chi phí của một hũ rượu đan dược là chín ngàn khối linh thạch hạ phẩm, còn chưa tính tiên công ba phần sản lượng của Bạch Liễu Chân Nhân

Nếu Nguyệt Hạ Mai chỉ đáng giá một trăm khối linh thạch, vậy chi phí mười ngàn linh thạch trên trời của đan tửu chẳng phải sẽ lỗ sắc máu sao?

Nhưng không ngờ Kiều Kiệt lại nói:

- Ít? Một trăm khối linh thạch thượng phẩm đâu có ít! Kết Đan nghèo như sư huynh ta đây, căn bản không nỡ mua một vò Nguyệt Hạ Mai

- Thì ra ngươi nói là linh thạch thượng phẩm.
Bình Luận (0)
Comment