Chương 94: không đi
Chương 94: không điChương 94: không đi
Ở trong ánh mắt chờ đợi của vô số người, Giang Thành chạy bộ đến sân trường nơi mọi người chụp ảnh
Hắn chạy rất nhanh, nhưng hơi thở và bộ pháp không hề hỗn loạn, làm nổi bật sự chuẩn mực và tao nhã
Chủ nhiệm lớp Mã Dự bắt lấy Giang Thành, nói:
- Tên tiểu tử nhà ngươi làm ta tức chết rồi! Lân sau đừng đến muộn nữa nhé!
Giang Thành suy tư một chút, phân tích theo lý trí:
- Mã lão sư, ta nhớ rõ thời gian chụp ảnh không có ghi trong lịch trình trở lại trường đúng không? Đã không có ghi thì làm sao phán đoán được có đến muộn hay không? Ta không có ý tứ gì khác, chính là đơn thuần muốn thỉnh giáo mà thôi
Mã Dự bị Giang Thành phản bác nghẹn họng, lập tức không biết nên nói cái gì cho phải
Lúc này, Dương Linh Bảo mở miệng nói:
- Đừng làm rộn, nhanh chụp ảnh đi, các bạn học đã thiếu kiên nhẫn rồi
Mã Dự được lời nói của hiệu trưởng ủng hộ, kiên cường nói:
- Lúc này hiệu trưởng lên tiếng, tha cho ngươi một lần, đi vào trong đội ngũ đứng đi
- Mã lão sư, ngươi đừng hiểu lầm, ta là bảo ngươi đừng làm rộn
Dương Linh Bảo nghiêm túc nói
Mã Dự: ?2?
Mã Dự cố gắng giải thích:
- Không phải, hiệu trưởng, hắn đến muộn, ta chỉ là giáo dục một chút
Dương Linh Bảo nghiêm mặt nói:
- Hắn đến muộn chỗ nào? Rõ ràng là ngươi làm việc sai lầm, không có thông báo cho mọi người thời gian chụp ảnh tốt nghiệp cụ thể. Giang đồng học còn có việc khác phải làm, tới chậm một chút cũng rất bình thường. Chuyện này có vấn đề gì sao?
Mã Dự:
- Nhưng hiệu trưởng, trường học cũng không có nói khi nào chụp ảnh tốt nghiệp? Ta làm sao thông báo?
Dương Linh Bảo:
- Ngươi cảm thấy, trường học không có nói là vấn đề của ai?
- Được rồi được rồi, nhanh chụp ảnh đi. Vị bạn học này, ngươi đứng ở phía sau đi
Phó hiệu trưởng đứng ra nói chuyện
Nhưng lúc này, Dương Linh Bảo lại nói:
- Phía sau không còn chỗ, Giang Thành, ngươi ngồi bên cạnh ta đi, chính là chỗ này
Thẳng đến sau khi Giang Thành ngồi xuống, Mã Dự mới phản ứng được:
- Hiệu trưởng, Giang Thành ngồi chỗ này, vậy ta ngồi chỗ nào?
- Ngươi thân cao, đứng phía sau với các học sinh đi. Thân là chủ nhiệm lớp, phải học được cách hoà mình với các bạn học Mã Dự:
Trần Soái một lòng nghĩ Lâm Dao, đến mức quên mất mình đã chạy bao nhiêu vòng, thẳng đến bên kia chụp ảnh xong xuôi bắt đầu giải tán, Trần Soái mới đột nhiên nhớ ra một chuyện rất quan trọng
- Chết tiệt! Ta mẹ nó còn chưa có chụp hình?
Sau khi lớp 3 giải tán, Chu Diệc Văn liên dẫn lớp 4 đi tìm lớp 3
Lớp trưởng lớp 3 Vương Trạch dựa theo ước định với Chu Diệc Văn, bắt đầu thống kê nhân số liên hoan
- Lão Giang, ngươi có đi liên hoan không?
Tào Vượng hỏi
Giang Thành nói:
- Không đi
- Vì sao?
- Vừa nhận nhiệm vụ mới nên hơi bận
- Đây là buổi tụ tập cuối cùng của lớp, đi cho vui, dù sao cũng là Chu công tử mời khách
Tào Vượng khuyên nhủ
Tào Vượng tương đối sợ, Giang Thành không đi, hắn cũng không đi, không ăn chực được của Chu Diệc Văn sẽ rất đáng tiếc
Giang Thành đang định nghĩ ra lý do cự tuyệt, không nghĩ tới Lâm Dao bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn
- Giang sư huynh, Dao nhi cũng đi
Lâm Dao chớp mắt to, nhìn Giang Thành
Yêu nữ muốn đi...
Lần này không cần nghĩ lý do
- Lão Tào, ta còn có việc phải làm, đi trước đây
Giang Thành trực tiếp chạy như gió
Nhanh đến mức Lâm Dao cũng đều không có kịp phản ứng
Có kinh nghiệm Giang Thành viết cam kết cho nàng lần trước, Lâm Dao còn tưởng rằng Giang Thành sẽ không chạy
Không nghĩ tới hắn lại chạy!
- Giang sư huynh! Giang sư huynh! Giang Thành!
Lâm Dao nắm chặt đôi tay mảnh khảnh, tức giận dậm nhẹ chân
Nàng hôm nay dậy sớm, bỏ ra nửa ngày ăn mặc xinh đẹp, kết quả Giang Thành cũng đều không muốn nhìn nàng một cái
Thật sự là phiên chết!
- Dao nhi, phần lớn học sinh lớp 3 đều sẽ đi liên hoan, hay bây giờ chúng ta đi luôn?
Chu Diệc Văn đi đến bên cạnh Lâm Dao
Lâm Dao liếc mắt nhìn hắn, cả giận:
- Không ăn. Giang Thành không đi, ta cũng không đi! Còn có, Dao nhi không phải là ngươi có thể gọi. Mời Chu đạo hữu tự trọng
Lâm Dao nói xong, bỏ lại Chu Diệc Văn tại chỗ, cũng không quay đầu lại rời khỏi trường học
- Lâm sư muội? Lâm sư muội?
Chu Diệc Văn tương đương khó chịu trong lòng, hắn cố ý tổ chức bữa tiệc chỉ là để kết nối một chút tình cảm với Lâm Dao, không nghĩ tới ngay cả nàng cũng không mời được
Hơn nữa 'Giang Thành không đi, nàng cũng không đỉ, câu nói này đến tột cùng là có ý gì?
Chẳng lẽ...
Người chú ý Giang Thành cùng với Lâm Dao, cũng không phải là chỉ có Chu Diệc Văn
Tạ Lâm San đi đến bên người Chu Diệc Văn, nói:
- Chu sư huynh, Lâm Dao chỉ sợ ngươi không nhớ thương được
Đường Thiển càng là đã sớm nhìn ra mánh khóe, thế nhưng trước đó nàng nói, Chu công tử căn bản không tin.