Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế

Chương 145



Cảnh Báo: Chương này có nội dung người lớn, phiền cân nhắc trước khi đọc.

Tác giả sẽ không chịu bất cứ mọi trách nhiệm nào.
...----------------...
Nhưng chẳng qua Dịch Thừa Phong không hề có lương tâm, anh lên Weibo nhấp dấu cộng, ấn biểu tượng cây bút, chọn vài tấm ảnh và clip đẹp mắt, bật chế độ only me rồi send.

Khoảng hai giây sau bài viết đã được tải lên, anh dùng ngón tay che đi chữ only me không cho cô thấy rồi giở giọng trêu chọc.
"Ây da, tôi lỡ trượt tay đăng nó lên luôn rồi.


Xin lỗi cô nha!"
Thiến Vy bây giờ không còn nói thêm gì nữa, cô nhìn khuôn mặt vui vẻ hả hê của anh rồi siết chặt bàn tay lại thành nắm đấm.

Chính ngay lúc này cô đã bò dậy dồn hết sức chạy thật nhanh về phía tường, cô muốn kết thúc tất cả, cô không muốn tiếp tục bị đày đọa nữa, thà chết còn hơn sống nhục nhã bên cạnh miệng lưỡi người đời.
Nhưng có lẽ ông trời chẳng chịu tha cho cô, khi gần chạy đến bức tường cô đã bị Dịch Thừa Phong hung hăng nắm tóc kéo lại rồi vứt mạnh xuống giường.

"Muốn chết? Tốt thôi, đêm nay tôi sẽ chơi chết cô!"
"Dịch Thừa Phong anh giết tôi đi!"
"Câu này là do cô nói đấy nhé, lát nữa đừng trách tôi." Anh trói tay cô lại rồi nhấc cô dậy tạo thành tư thế kiểu c.hó.

"Đêm hôm đó là cô đã tự mình tạo cái tư thế này rồi cầu xin tôi cho cô thỏa mãn, bây giờ tôi sẽ cho cô nhớ lại cảm giác đó!"
"Không...Buông tôi ra...Tôi không muốn...Không muốn...Đừng mà..." Thiến Vy cố gắng kháng cự nhưng lại bị anh dùng đủ cách giữ chặt, cuối cùng chỉ biết la hét khóc lớn.
Chỗ đó của anh từ lâu đã hưng phấn, bây giờ khi thấy bộ dạng run sợ cùng cơ thể trắng trẻo tuyệt đẹp của cô lại càng hưng phấn hơn, tuy hơi khác với đêm ở trong khách sạn nhưng chỗ đó đã không thể chờ đợi thêm được nữa.

Dịch Thừa Phong kéo xuống khóa quần, vật kia giờ đã căng cứng tới mức đáng sợ, anh chà sát nó vào giữa hai cặp mông của cô, môi cong lên vô cùng thích thú.
Đối với cơ thể của cô không hiểu sao anh lại thích thú đến vậy, cũng may là anh vẫn chưa ly hôn với cô, trước kia đối với anh cô không có tác dụng, nhưng giờ thì có rồi, anh phải giữ cô lại chơi cho thật thỏa thích, chơi cô đến không còn một manh giáp.

Nghĩ đến đó anh lại cực kỳ vui sướng.

Anh chà sát vật n/am tính dưới khe mông cô một hồi mới bất ngờ đâm thẳng vào bên dưới.

"Aaaaa..." Một tiếng thét vô cùng thảm thiết vang vọng mãi trong phòng ngủ, còn đi kèm theo cả âm thanh bốp bốp, Dịch Thừa Phong mạnh mẽ cắm vào rút ra liên tục, lập đi lập lại nhiều lần, còn đánh bốp bốp vào mông cô.
"Có sướng không? Đêm đó là cô kêu tôi vừa đâm vào vừa đánh vào mông cô, có thích không? Cảm giác này có làm cô nhớ lại chuyện đó không, hửm?"
Thiến Vy run rẩy lắc đầu.

"Đau...đau...xin anh...dừng lại...đau...hức hức...aaa..."
"Đau? Con dâ.m tiện như cô mà cũng biết đau sao?"
"Đau...tôi thật đau...aaa...hức hức...tôi...hức hức...van anh...dừng lại...aaa..."
Anh nắm lấy eo của cô để dễ dàng bạo kích, vật n/am tính tàn nhẫn đâm sâu đến tử c/ửng khiến cô đau đớn khóc lớn, Dịch Thừa Phong nghe cô khóc càng vui sướng hưng phấn hơn, đâm vào càng mạnh mẽ hơn, từng cú đâm đều như nhát dao muốn đẩy cô xuống địa ngục u minh không lối thoát sống không bằng chết.

"Đau...đau...van anh...lạy anh...aaa...hức hức...dừng đi mà...đau...làm ơn dừng đi...hức hức...xin tha cho tôi...aaa..."
"Cô khóc đi, khóc lớn lên, khóc nữa đi.

Nước mắt của cô chỉ khiến tôi vui hơn thôi."
Anh lật người cô nằm ngửa lại, dang rộng hai chân cô ra tạo thành chữ M rồi chôn đầu xuống ngực cô điên cuồng cắn xé như một con mãnh thú, bên dưới vẫn không ngừng ra vào.

Ngực của Thiến Vy từ lâu đã không còn nguyên vẹn nữa, mà đã bị đôi bàn tay thô ráp của anh bóp méo thành đủ dạng hình thù, bóp chán rồi thì nắm lấy hạt đào kéo căng ra thật mạnh giống như muốn kéo đứt đó.
Thiến Vy van xin bao nhiêu cũng vô dụng, âm thanh nức nở thảm thiết vẫn cất ra không ngừng, toàn thân run rẩy như bị điện giật, mồ hôi túa ra ướt nhẹp, nước mắt sớm đã nhuộm mặn chát ở hai bên gối, đau đớn từ thân d/ưới liên tục truyền đến, tựa hồ tử c/ung cũng sắp sửa bị anh đâm nát.

Th/ủy dịch óng ánh chảy ra một ngày một nhiều làm anh ra vào thuận tiện hơn.

Đột nhiên Dịch Thừa Phong thấy kiểu này chưa đủ sướng liền ép ngược hai chân cô lên đầu thành tư thế vỏ sò, dùng toàn lực điên cuồng bạo kích.
"Aaaa..." Thiến Vy hét lên còn thảm thiết hơn lúc nãy, cơ thể cô vốn không có độ dẻo, nên khi bị anh làm thành tư thế này thì hai chân của cô đau đớn như vừa bị bẻ gãy, nó sắp muốn rụng rời, thân dưới lại bị vật kia tra tấn dã man, còn đau hơn khi nãy gấp ngàn vạn lần, đau như muốn xé đôi cơ thể ra.
"Hức hức...dừng lại...đau...thật đau...aaa...dừng lại...xin anh...hức hức..."
Tiếc là bây giờ Dịch Thừa Phong đã hoàn toàn mất hết lý trí, trong đôi mắt bi thương ngày nào giờ đây chỉ còn lại duy nhất hai chữ d/ục vọng.

Cơ thể anh vốn khỏe mạnh nên không hề đổ một giọt mồ hôi, ánh đèn sáng rực được treo trên trần nhà làm nổi bật đôi chân mày đen tuyền đẹp như núi xa ngàn dặm của anh.
Thấy kiểu này chán anh lại nhấc cô dậy, để cô ngồi lên vật n/am tính của anh, làm cô nhấp nhô liên tục, đối với Thiến Vy thì kiểu này lại càng đau hơn, vật kia đi vào rất sâu, Dịch Thừa Phong lúc này đột nhiên cởi trói cho cô như một sự khoan hồng.

Cô nhanh chóng quàng tay qua cổ ôm lấy anh thật chặt, dường như làm vậy cô có thể bớt đau hơn, miệng vẫn không ngừng van xin.
Cảm giác một lần nữa được tiếp xúc ngực với cô làm anh dễ chịu hơn, anh cũng dùng hai tay luồng qua eo của cô ôm lấy cô thật chặt, giống như muốn cơ thể của cô mãi mãi dính chặt vào anh không bao giờ tách rời, do tiếp xúc da thịt rất sát, nên anh có thể nghe được nhịp tim của cô đang đập rất mạnh, đập như sấm, tựa như muốn lao ra khỏi ngực.
"Đau...aaa...hức hức...dừng lại...tôi đau...van anh...dừng đi mà...hức hức..."
Thiến Vy tuyệt vọng như bị ai đó đẩy rơi xuống đáy biển sâu lạnh lẽo, cô muốn van xin thêm lần nữa nhưng thấy anh không hề thương xót cô, sau đó cảm thấy mệt mỏi tủi nhục, cuối cùng không chịu nổi sự thô bạo của anh mà ngất đi.
Dịch Thừa Phong đỡ lấy cô ôm chặt, dù cô ngất hay cô chết anh cũng phải đoạt lấy khoái cảm từ cô cho bằng được, cứ thế là chơi cô tới nửa đêm mới thỏa mãn chịu dừng.
Anh bước xuống giường mặc lại quần áo rồi trở về phòng của mình, trong lúc trở về phòng anh chợt nhận ra hành động hôm nay của mình thật kỳ lạ, sau đó tự hỏi bản thân, vì sao lại mất kiểm soát như vậy? Vì sao khi thấy cô thân mật với Nghiêm Thần anh lại khó chịu như vậy?
Trong đầu anh bây giờ đang có hàng ngàn hàng vạn câu hỏi tại sao, nhưng không biết tìm ai để có được câu trả lời..


Bình Luận (0)
Comment