Phu Nhân Em Chạy Không Thoát Đâu

Chương 45


Sáng sớm Mộc Uyển đã đến nơi rồi, cô nhìn nơi này cũng đẹp không khác gì ở thành phố kia là bao, cô đón taxi đi về chung cư của mình.

Trước khi đến chung cư cô đã ghé mua thêm đồ ăn và di động mới để liên lạc cho gia đình cô biết chuyện gì, dù gì cũng không thể giấu mãi được.

Vừa đến nhà sau khi cất đồ cô liền bắt tay dọn đồ đạc và nhà cửa, gần hai tiếng đồng hồ cô uể oải ngồi xuống ghế sofa nghỉ ngơi, cô sẽ trang trí nhà lại từ từ.

Cô sẽ nấu cho bản thân một bữa thịnh soạn rồi mới điện nói rõ cho ba mẹ cô biết, lấy tinh thần trước khi gặp bão tố kéo đến.

Sau khi no nê cô nằm trên giường chần chừ mãi mới dám điện, truớc khi bỏ đi cô đã ghi chép số điện thoại người vào tờ giấy riêng rồi, cô lấy hết can đảm bấm gọi cho mẹ.

" Alo con gái yêu của mẹ"
" M.

.

mẹ"

" Giọng con sao vậy? bị sốt sao?"
"Dạ con không sao cả!ba cũng ở bên cạnh mẹ phải không?"
" Ừm đúng rồi.

.

ba đây con gái yêu"
" Con có chuyện muốn thông báo cho hai người"
" Chuyện gì có vẻ nghiêm trọng vậy?"
" Con và Bạch Tử Dạ ly hôn rồi"
" Ừm! CÁI GÌ! LY HÔN!"
" Đó là sự thật thưa mẹ! con cũng đã dọn ra ở riêng rồi! đây là số mới của con, sau này cứ liên lạc với con bằng số này, còn nữa nếu hai người nói tin tức của con cho anh ta biết thì con sẽ dọn đến nơi khác ở và không liên lạc với hai người nữa.

"
" Con gái từ từ nói chuyện! sao con lại đột ngột ly hôn chứ! bọn con cãi nhau sao! chuyện vợ chồng cãi nhau là bình thường thôi mà, con suy nghĩ lại được không?"
" Ba mẹ cũng biết bọn con kết hôn là vì sắp đặt, với lại anh ta cũng không hề yêu con, con muốn giải Thoát cho anh ta, và như vậy con sẽ có cơ hội tìm được hạnh phúc của riêng mình, ba mẹ không muốn con hạnh phúc sao?"
" Đơn nhiên bọn ta muốn con hạnh phúc rồi!"
" Vậy ba mẹ giúp con giữ bí mật nha "
" Được rồi! bọn ta sẽ không hé nữa lời"
" Có dịp con sẽ quay lại thành phố thăm hai người "
" Được, mà con không nói địa chỉ cho bọn ta biết sao?"
" Chuyện này để sao này đi! yên tâm con tự lo cho bản thân mình được "
" Được rồi! nếu thiếu thứ gì thì nói cho ba mẹ biết đấy, ba mẹ chuyển tiền cho con"
" Vâng ạ"
Sao khi trút được gánh nặng này cô cùng hai người họ tâm sự thêm một lúc nữa, cô cũng không ngờ ba mẹ cô lại có thể tuyệt như vậy, nếu không là cô bị mắng te tua rồi.

Nói chuyện xong thì cũng đã chiều tối rồi, khi nãy cô đã ăn no rồi nên quyết định đi ngủ luôn, để sáng mai còn bắt đầu cuộc sống mới của mình nữa.

Sáng hôm sau, theo đồng hồ sinh học của mình cô dạy lên làm đồ ăn sáng, sau đó sẽ đi mua thêm vài đồ trong nhà.


Vì cô đã để lại thẻ của anh cho nên bây giờ cô chỉ còn thẻ riêng của mình, ba mẹ sợ cô thốn thiếu nên đã gửi tiền cho cô rất nhiều.

Sau khi trang trí nhà cửa xong cô nằm lướt web để tìm một công việc cho mình, cô cũng cần phải có kinh tế riêng của mình nữa.

Cũng may Mộc Uyển trước kia cũng đã tốt nghiệp ngành kinh doanh rồi nên bản thân cũng dễ dàng tìm được một công việc văn phòng.

Lúc chưa xuyên không cô cũng đã theo học ngành này nên công việc cũng dễ với cô hơn, loay hoay một hồi cũng tìm được công ty đang tuyển nhân sự, cô liền đăng kí tham gia vào.

Vừa đăng kí bên họ đã nhắn tin cho cô, thông báo cho ngày mai đem hồ sơ và phỏng vấn.

" Nhanh vậy sao?"
Tự hỏi bản thân xong liền nhanh chân đi chuẩn bị đồ trước.

Gần chiều cô đi xuống nhà tham quan nơi này một chút sẵn tiện đi dạo vài vòng, đang đi cô lại gặp một cô gái cũng đang đi dạo giống cô vậy.

" Chào! cô mới dọn đến đây ở sao?"
"Ừm! mới dọn hôm qua"
" Căn nhà tôi cũng ở tầng của cô! hôm qua thấy cô chuyển vô tính vào hỏi thăm nhưng lại có cuộc điện thoại nên quên mất! cô còn việc gì không tôi phụ cô!"
" Cảm ơn cô nha! tôi đã dọn xong rồi!"

" Cô tên gì vậy!"
" Tôi tên là Tô Mộc Uyển".

" Còn tôi là Túc Thanh Thanh! có thể gọi tôi là Chị Thanh"
" Vâng ạ"
" Chúng ta cùng đi dạo đi! chị sẽ xưng hô thế này luôn! em muốn biết cái gì về thành phố này chị liền nói cho biết "
Nhìn cô ấy nhiệt tình như vậy cô cũng không nỡ phá hỏng không khí nên cùng cô ấy đi dạo, hai người vừa đi vừa nói chuyện.

Cô mới biết là Chị Thanh cũng đang làm ở công ty cô định xin vào làm, đúng thật là có duyên, hai người càng nói càng hăng say.

Chị Thanh cũng nói cho cô cái lưu ý để đi phỏng vấn điều này làm cô cảm kích không thôi.

Sau khi cả hai lên nhà, nhà chị Thanh cũng cách nhà cô hai căn thôi, cách nói chuyện với hai rất hợp nhau, kể từ lúc xuyên qua cô chưa có một người bạn nào nên cô rất trân trọng chị Thanh, muốn xem cô ấy là bạn của mình.



Bình Luận (0)
Comment