Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?

Chương 26

Chương 26: Sắc đẹp.

Khi Lục Uyển Đình tới gần, tim Kỳ Thanh đập loạn cả lên, Lục Uyển Đình đã dừng lại ở trước mặt cô. Trong mắt dường như có một ngọn lửa nhìn Kỳ Thanh một lát rồi nói một câu Kỳ Thanh không nghĩ tới.

"Điều hoà chỉnh hơi thấp, mặc ít như vậy coi chừng cảm lạnh." Nói xong Lục Uyển Đình đi đến mép giường cầm lấy điều khiển đang đặt ở tủ đầu giường, ân cần mà chỉnh nhiệt độ lên.

Mặc như vậy, cơ thể sớm đã nóng bỏng mắt, nơi nào mà thấy lạnh. Kỳ Thanh mắt nhìn lên giường. Hiện tại, cô chỉ nghĩ tới việc đem Lục Uyển Đình đè trên giường, làm cho cô nàng ngoan ngoãn đi vào nề nếp.

Ngẫm lại như vậy quá bạo...sợ là sẽ doạ đến Lục Uyển Đình.

Kỳ Thanh đang thất thần còn ánh mắt Lục Uyển Đình ôn nhu nhìn về phía cô nói "Lại đây."

Thanh âm tiếng được tiếng mất, Kỳ Thanh bị mê hoặc nhìn chăm chú Lục Uyển Đình rồi đi tới bên người cô.

Tim lại đập loạn lên, Kỳ Thanh âm thầm thở hít một hơi, làm tốt tâm lý. Ánh mắt nhìn vào đôi mắt của Lục Uyển Đình rồi dời đến môi. Điều cô chờ đợi đã đến.

Chờ mong một nụ hôn.

"Ngồi xuống đi." Lục Uyển Đình cúi người mở tủ lấy ra máy sấy ý bảo Kỳ Thanh ngồi xuống giường nói "Tôi giúp em thổi tóc."

Hoá ra là thổi tóc, không phải hôn môi.

Phu nhân nói phu nhân không vui.

Kỳ Thanh vẫn thuận theo mà ngồi xuống, Lục Uyển Đình đứng bên cạnh cô, vẫn duy trì khoảng cách 10 cm. Điều chỉnh nhiệt độ của máy sấy cho thích hợp, nhẹ nâng tóc cô lên sấy, ôn nhụ lại cẩn thận mà thổi.

Gió nóng từ máy sấy thổi phảng phất ra mùi sữa tắm thơm mát, Lục Uyển Đình cúi đầu xuống, ánh mắt chuyển từ mái tóc đen của Kỳ Thanh đến xương quai xanh, rất dễ nhìn xuyên vào trong váy ngủ, thấy được một bầu trời dụ sắc, hồng hào.

Chợt phát giác ra hành vi không đúng của mình, Lục Uyển Đình nhanh chóng dời ánh mắt trở lại trên mái tóc, nỗ lực đem tất cả chú ý dồn lên việc thổi tóc.

Nhưng mà cầm lòng không được, mắt lại nhìn lên đùi Kỳ Thanh.

Váy ngủ vốn dĩ là ngắn, ngồi xuống thì sẽ càng ngắn hơn lại nhìn thấy cặp chân dài lộ.

Cảm giác nóng bừng, Lục Uyển Đình buông tóc Kỳ thanh xuống, sờ soạng cái mũi của mình, vừa rồi có cảm giác như chảy máu mũi.

Còn may không có...chứ không xấu hổ chết đi được.

Kỳ Thanh ngẩng đầu tỏ ý không hiểu "Làm sao vậy?" Thân thể hơi nghiêng ngả, dây áo trên vai trượt xuống càng làm lộ ra một tảng lớn xuân sắc.

Ngoài ý muốn...thật là ngoài ý muốn.

Lục Uyển Đình nhìn thấy vậy, theo bản năng duỗi tay giúp cô chỉnh lại dây áo bỏ lại lên vai. Đầu ngón tay chạm vào làn da trắng nõn kia, mặt dần dần mà nóng lên.

Cô cố gắng trấn định, cái gì cũng không nói. Dường như không có ý định tiếp tục giúp Kỳ thanh thổi tóc.

Kỳ thanh cúi đầu, thân thể không khắc chế được mà nhũn ra, ngực như bốc hỏa lan tỏa toàn thân giống như ngọn lửa đang cháy lan ra ở ngoài đồng cỏ.

Tay Lục Uyển Đình đảo đảo từng chút một trên từng sợi tóc của Kỳ Thanh, da đầu là nơi mẫn cảm, Kỳ Thanh cắn môi dưới nghĩ

Cái này mà là thổi tóc gì...có mà tra tấn người thì có.

Kỳ Thanh xoay người bắt lấy tay Lục Uyển Đình, không che giấu đi đôi mắt đang động tình, nhẹ nhàng gọi tên Lục Uyển Đình

"Uyển Đình."

"Em xoay người lại đi, bên này thổi xong rồi." Lục Uyển Đình rút tay ra khỏi tay Kỳ Thanh.

Không vì sắc đẹp mà động đậy, sắc đẹp lại nhụt chí.

Kỳ Thanh chống tay lên giường, nhấc hai chân lên giường đưa lưng về phía Lục Uyển Đình, ngồi xếp bằng trên giường.

Lục Uyển Đình nhẹ nhàng thở ra tiếp tục thổi tóc cho Kỳ Thanh.

Kỳ Thanh mà nói thêm lời nào với cô nữa, lại kêu tên cô nữa cô chắc chắn mình sẽ mất khống chế.

Cũng may, Kỳ Thanh nghe lời mà xoay người lại chỉ chừa lại cho cô một tấm lưng.

Vài phút sau, Lục Uyển Đình tắt máy sấy, xoa xoa đầu tóc của Kỳ Thanh. Xác định tóc đã khô hoàn toàn cô mới thu máy sấy lại nói "Được rồi, em nghỉ ngơi đi. Tôi đi tắm." Cầm máy sấy dứt khoát đi vào phòng tắm.

Trút bỏ hết quần áo trên người, đứng dưới vòi hoa sen. Lục Uyển Đình mở nước lạnh ra để nước lạnh từ trên đỉnh đầu chảy xuống toàn thân.

Đem lửa dập tắt đi rồi mới chuyển sang nước ấm. Cô giờ mới thở hắt ra.

Kỳ Thanh ngồi ở trên giường nhìn vào phòng tắm, nghĩ lại có lẽ cô đã làm gì không đúng cho nên Lục Uyển Đình đối với cô mới thờ ơ như vậy.

Quá nhanh sao?

Cơ bản là tiến triển quá nhanh, cô thích Lục Uyển Đình nhiều năm như vậy còn Lục Uyển Đình lại không thích cô. Trên phương diện tình cảm, cả hai không có bình đẳng, bất đồng với nhau.

Đều nói phụ nữ từ yêu mới làʍ ŧìиɦ, cô muốn câu dẫn Lục Uyển Đình, cũng nên ở trên phương diện tình cảm của Lục Uyển Đình mà nghĩ. Lúc đó, cho dù cô không mặc váy ngủ mà ăn mặc trùm kín mít thì Lục Uyển Đình cũng sẽ lột sạch sẽ ra.

Sẽ không giống như bây giờ, dây áo trượt xuống lộ ra nửa cái thân thể, Lục Uyển Đình thế mà mặt không đỏ tâm không động mặt không biến sắc mà đem cái dây áo chỉnh lại giúp cô.

Nếu nói Lục Uyển Đình một chút cảm giác đều không có. Cô không tin!

Lục Uyển Đình giúp cô thổi tóc, động tác ôn nhu chậm rãi, cô có thể cảm giác được Lục Uyển Đình lưu luyến cô. Tuy rằng không rõ ràng nhưng không thể nghi ngờ được, Lục Uyển Đình có chút bị hấp dẫn bởi cơ thể của cô.

Nhưng mà làm sao có thể đem cái hấp dẫn này câu thành công?

Kỳ Thanh nằm ngửa trên giường, đôi tay mở ra.

Trong nhà tắm không biết tiếng nước chảy từ lúc nào đã ngừng, rồi tiếng máy sấy lại vang lên. Kỳ Thanh nghe được, lộn người một cái ngồi dậy, đi đến cửa nhà tắm gõ cửa.

Lục Uyển Đình tắt máy sấy quay đầu nhìn cửa, giọng nói của Kỳ Thanh ở bên cửa vọng vào "Em có thể vào được không?"

"Cửa không có khoá." Lục Uyển Đình trả lời.

Thật đúng là tin tưởng, cửa đều không khoá.

Kỳ Thanh mở cửa đi vào, lấy cái máy sấy trong tay Lục Uyển Đình nói "Tôi giúp chị thổi tóc." Rút phích cắm điện ra, lôi kéo Lục Uyển Đình đi ra ngoài.

Cô để cho Lục Uyển Đình ngồi ở vị trí vừa rồi của mình. Sau đó, đứng ở trước mặt Lục Uyển Đình mà giúp người ta thổi tóc.

Khắp nơi đều là mùi hương của Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình nhìn cơ thể Kỳ thanh, cảm xúc vừa áp xuống lại trỗi dậy.

Cơ thể Kỳ Thanh bỗng nhiên hướng sát lại gần cô, chân kề bên đầu gối cô, áo ngủ rũ xuống, da của hai người không có gì ngăn cách mà chạm vào nhau.

Lục Uyển Đình rũ mắt...cái này thật là tra tấn quá đi. Kỳ Thanh rốt cuộc có biết chính em ấy đang làm gì không a!

Làm cho tâm cô cứ bay bỗng lên, xuân ý nảy mầm.

Rốt cuộc, Kỳ Thanh cũng đổi vị trí, từ phía trước đứng sang bên cạnh.

Ánh mắt Lục Uyển Đình tuỳ tiện nhìn về phía trước lại phát hiện ra trên bàn sách lại có một cái khung ảnh không thuộc về cô. Lực chú ý tạm thời từ cơ thể Kỳ Thanh đến khung ảnh trên bàn.

Em ấy mang theo khung ảnh lại đây sao? Trong khung ảnh chụp cái gì?

Kỳ Thanh một bên thổi tóc, một bên chú ý đến biểu cảm của Lục Uyển Đình, phát hiện ra cô nàng đang suy tư nhìn một chỗ, cô cũng theo tầm mắt mà nhìn theo, nhìn đến khung ảnh ở trên bàn, tai có chút nóng lên chủ động nhắc tới khung ảnh "Tôi mang theo một khung ảnh, có thể để trên bàn chị chứ?"

Lục Uyển Đình thu hồi ánh mắt quay sang nhìn Kỳ Thanh một cái, đứng lên đi qua bàn sách. Kỳ Thanh tắt máy sấy nhìn cô, Lục Uyển Đình cầm lấy khung ảnh, nhìn đến hình bên trong trái tim đột nhiên nhảy dựng lên. Lần đầu tiên, cô gặp được Kỳ Thanh là ở thư viện, quần áo Kỳ Thanh mặc trong tấm hình này chính là bộ quần áo lúc đó.

Lục Uyển Đình ẩn giấu đôi mắt kinh ngạc, xoay người tỏ vẻ không biết hỏi Kỳ thanh "Hình này chụp khi nào? Nhìn mặt em còn rất trẻ."

"Là lúc tôi học đại học." Trong lòng khẩn trương, máy sấy trong tay cũng bị nắm chặt.

Lục Uyển Đình đem khung ảnh đặt lên tủ đầu giường "Để ở đây đi."

Đặt ở đó, lúc nằm trên giường, xoay đầu là có thể nhìn thấy được.

Lục Uyển Đình lại ngồi xuống mép giường, Kỳ Thanh mở máy sấy ra tiếp tục công việc vừa rồi. Lục Uyển Đình vẫn nhìn khung ảnh không chớp mắt "Tôi nhớ ra rồi, cái kia trông giống như ở kệ sách của thư viện."

Ở thư viện, mỗi kệ sách đều có một cái mã, từ con số cùng với chữ cái tạo thành, đại biểu cho tầng lầu và loại sách.

Ảnh chụp đến cái kệ sách kia có mã 08N78-79, vậy là kệ sách này ở lầu 8 khu N, trên kệ sách đánh dãy số tra cứu 78 cùng 79.

"Là ở thư viện lầu 8 sao?" Có một cái suy nghĩ táo bạo.

"Tôi không nhớ rõ lắm, đó là lần đầu tiên tôi đến thư viện. A Châm giúp tôi chụp hình làm kỷ niệm." Đúng vậy, nó ở lầu 8 đó, lần đầu tiên gặp Lục Uyển Đình là ở đó, không nghĩ tới trí nhớ của Lục Uyển Đình lại tốt như vậy, liếc mắt nhìn một cái là nhớ ra.

"Hoá ra là vậy." Lục Uyển Đình đáy lòng mất mát, mới vừa rồi cô còn cho rằng, Kỳ Thanh khi đó đã gặp qua cô.

Quần áo giống nhau, cũng là lầu 8.

Hoá ra là tự mình đa tình.

Không khí trong phòng trầm xuống, chỉ còn lại tiếng máy sấy.

Lục Vân Tạ tới gõ cửa, ở sau cửa mà hô một tiếng "Chị." Không dám mở cửa trực tiếp đi vào.

Kỳ Thanh tắt máy sấy nói "Khô rồi." Lại thu hồi máy sấy bỏ vào tủ đầu giường "Để Vân Tạ vào đi."

Lục Uyển Đình nhìn cái váy Kỳ Thanh đang mặc, xốc cái chăn lên nói "Em lên giường trước đi."

Chờ Kỳ Thanh nằm xuống giường, đắp chăn kín mít. Lục Uyển Đình đi tới mở cửa.

Lục Vân Tạ ánh mắt lướt qua vai Lục Uyển Đình nhìn vào trong phòng ngủ, thấy Kỳ Thanh đã nằm ở trên giường ngủ, hạ giọng hỏi "Chị, ngày mai chị đi công tác, có thể mang em đi theo không?"

Lục Uyển Đầu quay đầu lại nhìn thoáng qua, đi ra phòng ngủ đóng cửa lại "Qua mấy ngày nữa, em liền khai giảng."

"Em không có khoá, chỉ còn lại làm luận văn tốt nghiệp, có khai giảng hay không với em cũng không có ảnh hưởng." Lục Vân Tạ trông mong nhìn Lục Uyển Đình "Chị, chẳng lẽ chị muốn em cùng Kỳ Thanh ở riêng với nhau sao?"

Để em gái cùng Kỳ Thanh ở riêng với nhau sao? Lục Uyển Đình suy tư một lát, hôm nay Kỳ Thanh dẫn Vân Tạ đi mua đồ ăn, chụp ảnh còn cười với nhau nếu mà Kỳ Thanh thích em gái cô...ô vậy cô đâu...

Tuyệt đối không được.

Lục Uyển Đình gật đầu đồng ý "Nếu em quyết định tốt nghiệp xong đến công ty làm thì lần này đi học hỏi chút. Chúng ta đi Tấn Thiên 5 ngày, soạn quần áo đi."

"Thật tốt quá!" Lục Vân Tạ kích động ôm lấy Lục Uyển Đình, hôn một cái thật kêu lên mặt chị cô một cái, cao hứng mà trở về.

Trên mặt có lưu lại dấu nước, Lục Uyển Đình lau mặt mới trở lại phòng khóa cửa lại. Xoay người liền đi hướng về nhà tắm, Kỳ Thanh vẫn luôn dựng tai nghe lén, đáng tiếc cái gì cũng không nghe được. Chờ Lục Uyển Đình đi ngang giường tò mò hỏi "Hai người ở bên ngoài nói gì vậy?"

"Không có gì." Lục Uyển Đình vào nhà tắm một lát sau đi ra, nửa bên mặt có chút nước, tóc mái cũng ướt vài cọng.

Kỳ Thanh thấy Lục Uyển Đình chỉ rửa một bên mặt nghi ngờ hỏi "Em gái chị hôn chị?"

Đoán phát nào chuẩn phát nấy.

"Ân." Lục Uyển Đình không phủ nhận, đi đến giường chuẩn bị nằm xuống.

Kỳ Thanh sửng sốt, thế nào lại hôn Lục Uyển Đình? Cô cũng chưa được hôn qua!

Không...cô có hôn rồi nhưng là hôn trộm, người ta còn không biết người ta bị hôn.

Lúc Lục Uyển Đình ngồi xuống giường nghiêng người chuẩn bị nằm xuống, Kỳ Thanh xốc chăn lên một tay nắm lấy tay Lục Uyển Đình còn một tay thì nắm lấy góc áo, xúc động mà hôn lên bên má còn lại một cái.

Lúc Kỳ Thanh hôn lên mặt Lục Uyển Đình, lúc đó cô còn chưa ý thức được. Chỉ là hôn một cái như vậy mà Kỳ Thanh cảm thấy toàn thân mình máu đang sôi trào, trái tim nhỏ kịch liệt mà đập...thình thịch...

Sắp chịu không nổi nữa rồi.

Lục Uyển Đình dại ra...mới vừa rồi, Kỳ Thanh hôn cô? Tay đưa lên sờ sờ chỗ Kỳ Thanh mới hôn qua.

Chỗ bị hôn qua có cảm giác như được lông chim vuốt nhẹ qua, tâm Lục Uyển Đình loạn lên như núi lửa sắp phun tràn, trên mặt lại bình tĩnh như chưa bao giờ bình tĩnh hơn lúc này cùng với lạnh nhạt.

Lục Uyển Đình đang muốn đáp lại Kỳ Thanh thì Kỳ Thanh lại buông cô ra.

Quá kích động, hôn qua rồi. Kỳ Thanh mới bắt đầu lo lắng về hành động vừa rồi của cô sẽ dọa đến Lục Uyển Đình.

Cô nhanh buông tay giải thích, dùng nụ cười che giấu đi sự kích động của bản thân "Tôi chỉ là muốn biết có phải ai hôn chị thì chị cũng sẽ đi rửa mặt." Để lời nói này càng chân thật, Kỳ Thanh còn bổ sung thêm một câu "Chòm sao Xử Nữ đều như vậy."

Lục Uyển Đình sinh tháng chín, là chòm sao Xử Nữ.

"Không, không phải như vậy." Tâm Lục Uyển Đình vẫn còn loạn, nhìn Kỳ Thanh trong giây lát rồi xuống giường.

Ở bên tủ đầu giường có kệ sách nhỏ, cô lấy ra một quyển sách, ngồi lại trên sofa mà đọc.

Kỳ Thanh dáng ngồi vẫn như cũ, ngồi trên giường mà nhìn Lục Uyển Đình.

Lục Uyển Đình đảo mắt một tí thấy Kỳ Thanh vẫn đang nhìn cô, thấy không ổn liền lật sách qua trang mới, rũ mắt hít sâu, quay sang hỏi Kỳ Thanh "Em hiện tại đã biết chưa?"

Không phải ai hôn cô thì cô cũng đều sẽ đi rửa mặt.

Bình Luận (0)
Comment