"Phu nhân, ngươi luôn như vậy sẽ làm ta nghĩ lầm ngươi đang thân cận ta, một khi ngươi thân cận ta, ta sẽ quên bổn phận của mình, đến lúc đó ngươi lại cảm thấy ta làm càn, lại muốn để Trương má má vả miệng ta....." Đồ Cửu Mị nói rất ủy khuất.
"Nói như vậy, đó là lỗi của ta?" Lý Trì Nguyệt cười như không cười hỏi, quả nhiên chỉ mới biểu thị có chút thân cận, lá gan Đồ Cửu Mị lập tức lớn lên.
"Phu nhân làm sao lại có lỗi, có lỗi nhất định cũng là của Cửu Mị." Đồ Cửu Mị nói nghe có chút hờn dỗi, cũng không quản ngữ khí của mình có làm cho phu nhân nàng nghĩ nếu như đắc tội phu nhân cũng tốt, vả miệng một lần, lần sau nàng cũng sẽ nhớ lâu một chút, biết phu nhân không thể thân cận, mặc dù phu nhân nhìn như đang thân cận nàng.
Lý Trì Nguyệt nghe ngữ khí nghĩ một đằng nói một nẻo của Đồ Cửu Mị, không khỏi nheo mắt, lá gan của nha đầu này lại phì lên rồi, bất quá Lý Trì Nguyệt lần này tựa hồ cũng không phải cũng không phải rất muốn giáo huấn Đồ Cửu Mị.
"Nói đến khẩu thị tâm phi như vậy, bản bản phu nhân còn tưởng rằng ta ngang ngược không nói lý." Khuôn mặt Lý Trì Nguyệt rời đi Đồ Cửu Mị, đứng lên nói.
Lẽ nào không phải? Đồ Cửu Mị bĩu môi, phu nhân thực sự là khó có được tự mình hiểu lấy, dĩ nhiên câu này chỉ nói thầm trong lòng, Đồ Cửu Mị cho dù có mười lá gan cũng không dám nói ra.
"Bản phu nhân bất quá ngửi mị hương trên người ngươi một chút, ngươi cần gì phải ủy khuất?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi.
"Phu nhân muốn ngửi thế nào đều tùy ngươi, nhưng không cho ta ngửi ngươi thì thôi đi, còn muốn để Trương má má giáo huấn ta, trong lòng ta không thoải mái. Ta nghĩ ta thích thân cận phu nhân, giống như ta thích thân cận thập muội nhà ta, phu nhân nếu không thân cận,, ta cũng sẽ thu hồi tâm tư này, nhưng phu nhân vẫn luôn làm những việc như vậy, sẽ làm ta nghĩ ngươi cũng giống như thập muội, đều là người ngoài lạnh trong nóng, thật ra trong lòng cũng là thích thân cận ta. Ta đối với phu nhân cũng sẽ giống như đối với thập muội nhà ta, hận không thể móc trái tim ra mà đối đãi." Đồ Cửu Mị bình sứt không sợ vỡ, làm càn một lần, nói ra lời thật lòng, Đồ Cửu Mị lần này đã chuẩn bị tâm lý chịu bị vả miệng.
" Ngươi cùng muội muội ngươi cảm tình rất tốt?" Lý Trì Nguyệt ngược lại muốn biết moi tâm can ra đối đãi là cái dạng gì.
"Dĩ nhiên, ta cùng muội muội là song sinh, ở trong bụng mẫu thân thì đã cùng một chỗ, chúng ta lớn lên giống nhau như đúc, cho dù là mẫu thân ta có đôi khi cũng sẽ nhìn lầm, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, so với các tỷ muội bình thường cảm tình đều phải sâu sắc rất nhiều, từ nhỏ, ta có đồ tốt gì nhất định đều sẽ giữ lại cho ta thập muội, sẽ bởi vì nàng vui vẻ mà vui vẻ, cũng sẽ bởi vì nàng mất hứng mà mất hứng, nói chung, nàng so với bất luận kẻ nào đều trọng yếu." Đồ Cửu Mị nói đến muội muội nhà mình, mới chợt phát hiện bản thân thì ra đã lâu không gặp muội muội rồi, sau này cũng sẽ không cùng một chỗ nữa, tâm tình liền có một chút hạ xuống.
"Ngươi đối đãi muội muội ngươi như vậy, nhưng muội muội ngươi cũng là hận không thể đào trái tim ra đối đãi với ngươi?" Lý Trì Nguyệt hỏi. Nhà nàng cũng có huynh đệ tỷ muội, nhưng từ nhỏ, nàng nhìn không ít thứ tử thứ nữ sẽ không có giao tình gì, hơn nữa không cảm tình thân thiết gì, Đồ Cửu Mị cùng Đồ Thập Mị tình cảm thân thiết, nàng thực sự không thể hiểu được. Tuy rằng nàng cùng tam công chúa coi như có chút tình nghĩa tỷ muội, nhưng phần tình nghĩa này còn cách chỗ xuất phát từ nội tâm đào can đào phế thực sự rất xa. Lý Trì Nguyệt cùng Đồ Cửu Mị ở chung lâu như vậy cũng biết những lời phải làm thiếp thiếp của người quyền quý nhất thiên hạ gì đó nhất định không phải Đồ Cửu Mị nói, có thể nói ra lời này chỉ có Đồ Thập Mị,như vậy suy đoán Đồ Thập Mị sẽ không đơn thuần giống như Đồ Cửu Mị.
"Nàng cũng giống như phu nhân, đều là người ngoài lạnh trong nóng, nàng không giỏi biểu đạt tình cảm." Đồ Cửu Mị kiên quyết tin tưởng muội muội cũng là thích nhất thân cận nàng, dĩ nhiên là cũng giống như nàng.
Lý Trì Nguyệt nghe Đồ Cửu Mị nói như vậy, trong lòng cười nhạt,. ngoài lạnh trong nóng cái gì bất quá là Đồ Cửu Mị nhất sương tình nguyện, cái gọi là tỷ muội tình thâm bất quá là do bản thân Đồ Cửu Mị tự nghĩ mà thôi.
"Ý nguyện thân cân cận đối với ngươi của nàng đại khái là không bằng một nửa ngươi đối với nàng đi, ngươi nguyện ý moi tâm đào phế cho nàng, nàng chưa chắc đã nguyện ý moi tâm đào phế cho ngươi. Lúc trước đáp ứng việc hôn sự với Hầu gia phủ giải vây cho tam ca nhà ngươi, đại khái là chú ý nàng đưa ra, cũng là nàng chủ động muốn gả đi, ngươi ngốc tỷ tỷ lại nóng lòng che chở muội muội, nên liện tự mình gả đến, nàng nhất định cũng nghĩ ngươi sẽ làm như vậy đi." Lý Trì Nguyệt phát hiện bản thân trái lại rất có ý muốn trêu chọc cái gọi là tỷ muội tình thâm của người khác.
"Nói bậy, muội muội mới không phải người như vậy." Đồ Cửu Mị không cho phép người khác phỏng đoán muội muội nhà mình như vậy, cho dù là phu nhân nàng thích thân cận cũng là không được.
"Cũng rất khó nói!" Lý Trì Nguyệt vốn cũng là thuận miệng nói một chút, sau khi nói ra, đại khái cảm thấy đó chính là chân tướng rồi, một người nói muốn làm thiếp của người quyền quý nhất thiên hạ, tâm tư có thể đơn thuần ở chỗ nào.
"Ta không thích ngươi nói muội muội ta như vậy, cho dù đúng là vậy, ta cũng cam tâm tình nguyện, vốn dĩ ta là tỷ tỷ, ta nên thay nàng làm việc này." Cho dù phu nhân nói đúng rồi, nàng cũng sẽ không trách muội muội, Phượng Hoàng vốn dĩ nên bay cao.
"Ngu ngốc!" Dáng vẻ Đồ Cửu Mị bao che khuyết điểm khiến Lý Trì Nguyệt cảm thấy cực kỳ chướng mắt, nàng nguyện ý bị muội muội nàng lợi dụng thì liên quan gì một ngoại nhân như nàng!
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân sau khi bỏ lại hai chữ liền phất tay áo rời khỏi, ngay cả bụng cũng không sờ, nàng thực sự không rõ phu nhân đang giận cái gì, hơn nữa tức giận cũng không có gọi ma ma giáo huấn nàng, tóm lại là phu nhân thực sự có chút kỳ quái.
Sau đó, Đồ Cửu Mị lại nhiều ngày không nhìn thấy phu nhân, cho dù Triệu đại phu đến bắt mạch phu nhân cũng không xuất hiện trong phòng nàng nữa, cũng không thấy An Nhi, đại khái lại ra ngoài. Nghĩ đến phu nhân tự do tại ngoại, Đồ Cửu Mị liền rất ngưỡng mộ, chim nhốt trong lồng chính là tình cảnh hiện tại của nàng, nếu như phu nhân có thể dẫn nàng ra ngoài thì hay biết mấy.
Thật ra Hầu gia mỗi tháng đều sẽ đến thăm nàng hai ba lần, Hầu gia luôn dùng ánh mắt khiến Đồ Cửu Mị rất không thoải mái nhìn nàng, bất quá cũng may Trương má má đều ở bên cạnh, Hầu gia giả vờ ân cần hỏi han một phen liền rời đi, như thế khiến Đồ Cửu Mị cảm thấy thư thái.
Lão phu nhân triệu nàng đến phật đường hai ba lần, mặc dù gọi nàng đến nhưng mỗi lần lại chỉ lo tụng kinh niệm phật, để nàng đứng ở một bên, cũng không phản ứng nàng, đợi đã lâu mới hỏi thăm một ít về thai nhi trong bụng, dù sao thì sẽ không quan tâm đến nàng, nàng dùng những lời lễ nghi khách sáo Trương má má đã dạy để đáp lại. Nàng nghĩ lão phu nhân thật ra trong lòng cũng không nguyện ý phản ứng nàng, chỉ vì thai nhi trong bụng nàng mới bớt thời giờ miễn cưỡng phản ứng nàng một chút. Đồ Cửu Mị thật ra cũng rất không thích phật đường của lão phu nhân, nơi này âm u khiến nàng cảm thấy áp lực, còn nhang khói ùm tùm, không khí không tốt, huân đến nàng khó chịu. Nàng đang suy nghĩ lão phu nhân không phải là đã làm việc hổ thẹn lương tâm gì đó, nếu không vì sao vẫn luôn thích ở phật đường, phật đường kia người bình thường đại khái cũng không nguyện ý ở lại bên trong. Thật ra Đồ Cửu Mị đã đoán đúng rồi, với bối cảnh của Bình Âm Hầu, mặc dù không thể so với quyền quý kinh thành nhưng rốt cuộc cũng là hầu phủ, đến đời của Hạng Huy cũng chỉ có Hạng Huy là con nói dõi, đến một thứ tử cũng không có, có thể nghĩ được lúc trẻ tuổi lão phu nhân là tác phong độc ác thế nào rồi.
Ngũ phu nhân gần đây dường như cũng có tâm tư, dạy cũng không nhiều, thời gian rãnh rỗi, Đồ Cửu Mị rất thích đến hậu viện, không tự giác vẫn luôn đi đến hậu môn phía sau núi, nàng nghĩ phu nhân trở về có lẽ sẽ từ sau cửa này mà vào. Đồ Cửu Mị căn bản không ý thức được bản thân thật ra là cố ý ở phía sau cửa chờ phu nhân trở về, mà chỉ nghĩ bản thân quá nhàn rỗi mà thôi.