"Phu nhân, ngươi như vậy trong lòng ta rất khó chịu." Đồ Cửu Mị đến gần Lý Trì Nguyệt, nắm lấy tay nàng.
Lý Trì Nguyệt muốn rút tay mình lại nhưng lại bị Đồ Cửu Mị gắt gao nắm chặt không buông, thật ra Lý Trì Nguyệt cũng hiểu được bản thân chuyện bé xé ra to, người ta tỷ muội tình thâm liên quan gì đến nàng, nàng cũng không biết đang phân cao thấp cái gì, cho dù tỷ muội các nàng thật có gì đó, lẽ nào nàng đến tự tin để tranh giành nàng cũng không có sao?
Thật ra trong lòng Lý Trì Nguyệt cảm thấy tình cảm của Đồ Cửu Mị đối với Đồ Thập Mị không chỉ đơn giản là tình tỷ muội, Lý Trì Nguyệt tỷ muội cũng không ít, cùng ngũ công chúa và tam công chúa cảm tình cũng xem như tốt nhưng cũng không đến mức nhìn muội muội mà cảm thấy thỏa mãn, cảm giác như vậy Lý Trì Nguyệt không thể nào hiểu được, mặc dù có một nửa là du họ là song sinh nên tình cảm sẽ thân mật hơn tỷ muội bình thường, nhưng một khả năng khác có thể là Đồ Cửu Mị đối với Đồ Thập Mị cũng không chỉ là tình tỷ muội đơn giản như vậy. Lý Trì Nguyệt đối với một nửa khả nàng này trong lòng cũng là chú ý.
Thật ra Lý Trì Nguyệt đúng là quá nhạy cảm, tình cảm của Đồ Cửu Mị đối với Đồ Thập Mị đại khái chính là bảy phần tình tỷ muội, mang theo ba phần ngưỡng mộ cùng ái mộ, Đồ Thập Mị còn cảm thấy tỷ tỷ nàng đối với nữ tử có phần thân mật thái quá, chỉ có Đồ Cửu Mị trì độn không biết. Tình cảm của Đồ Cửu Mị đối với muội muội ngay cả chính nàng cũng tưởng như chỉ là tình tỷ muội đơn giản, tuy rằng bản chất của nàng xưa nay thích thân cận nữ tử, nhưng không thể nào biết được việc nữ nữ, nếu như không có người đề cập đến phương diện này, vậy thì trong đầu nàng cũng chỉ có nam nữ phối hợp một loại vĩnh viễn sẽ không tự động nảy mầm tư tưởng nữ nữ phối hợp, sau khi có người đề cập nàng mới phát hiện thì ra trên đời còn có nữ nữ kết hợp loại chuyện này, nữ nữ kết hợp mới là thứ nàng chân chính yêu thích.
Đồ Cửu Mị đối với Đồ Thập Mị đó là ở vào tình tỷ muội thân thiết đến có mang theo mầm móng ái muội, hạt giống này vẫn ở vào trạng thái thiếu đất nuôi dưỡng, nên vẫn chưa thể nảy mầm. Phu nhân thích ngửi hương, chủ động thân cận nàng, tựa như thổ nhưỡng có nhiều dinh dưỡng, hạt giống vẫn đang chờ đợi nảy mầm rơi xuống thổ nhưỡng màu mỡ lập tức sẽ bắt đầu cắm rễ nẩy mầm, cũng sẽ phát triển khỏe mạnh, bộ rễ cứ như vậy vững chắc cắm vào trong đất, tuyệt đối sẽ không thể di chuyển sang nơi khác được nữa. Vì vậy, chút ám muội đạm nhạt đến gần như tìm không thấy vết tích liền chuyển hóa hành tình nghĩa tỷ muội đặc biệt giữa hai tỷ muội song sinh.
" Phu nhân, đừng không để ý ta, ngươi không để ý đến ta, trong lòng ta sẽ khó chịu đến hoảng hốt." Đồ Cửu Mị gắt gao nắm tay phu nhân tiếp tục nói.
"Ta và muội muội ngươi ai quan trọng hơn?" Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị quả thật khẩn trương, trong lòng mới có một chút thoải mái, bất quá Đồ Thập Mị vẫn là một cái gai trong lòng Lý Trì Nguyệt, đâm vào trong lòng nàng hỏi xem có đau hay không, dĩ nhiên đâm vào trong lòng rất khó chịu, Lý Trì Nguyệt đã nghĩ nhổ cái gai này ra.
"Hai người không giống nhau, muội muội là muội muội, phu nhân là phu nhân, quan trọng như nhau." Đồ Cửu Mị cảm thấy muội muội cùng phu nhân không cùng một dạng, không thể so sánh.
"Nàng chỉ là muội muội?" Lý Trì Nguyệt dĩ nhiên sẽ không chờ mong Đồ Cửu Mị trả lời nàng quan trọng hơn, dù sao người ta có vài chục năm tình cảm, nếu như Đồ Cửu Mị trả lời nàng quan trọng hơn vậy mới đáng nghi ngờ, nhưng Đồ Cửu Mị ngay cả suy nghĩ cũng không nghĩ liền đem Đồ Thập Mị đặt vào vị trí muội muội điều này làm cho Lý Trì Nguyệt hơi cảm thấy thư thái, có thể Đồ Cửu Mị đối với Đồ Thập Mị thực sự chỉ là có tình cảm thân thiết đặc biệt giữa song sinh mà thôi.
"Nàng vốn dĩ chính là muội muội a!" Đồ Cửu Mị đương nhiên màn nói, nàng cảm thấy phu nhân hỏi vấn đề này rất kỳ quái, muội muội đương nhiên là muội muội, nếu không còn có thể là cái gì a!
"Ngươi nằm xuống!" Lý Trì Nguyệt bảo Đồ Cửu Mị nằm xuống giường.
Đồ Cửu Mị đương nhiên là nằm xuống, cho rằng phu nhân lại muốn ngửi hương.
Sau khi Đồ Cửu Mị nằm xuống, Lý Trì Nguyệt liền cúi người hôn lên môi Đồ Cửu Mị, toàn bộ bằng vào ký ức trúc trắc mà thăm dò, còn giống như có thể đem đầu lưỡi tiến vào, hiếu kỳ hồi tưởng những xuân đồ trước đây đã xem qua, do lòng hiếu kỳ của bản thân, vươn đầu lưỡi liếm đôi môi Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị không nghĩ đến phu nhân lại hôn nàng, động tác dường như có chút bất đồng so với lần trước, lần trước chỉ là môi dán cùng một chỗ sau đó liền tách ra, lần này động tác rõ ràng phức tạp hơn, phu nhân dĩ nhiên vươn đầu lưỡi liếm môi nàng, khiến cho nàng cũng rất muốn vươn đầu lưỡi liếm môi phu nhân, cũng rất muốn ngậm lấy đầu lưỡi của phu nhân, không biết đó sẽ là cảm giác gì! Trên thực tế, thân thể của Đồ Cửu Mị luôn phản ứng nhanh hơn ý thức, nàng thực sự chủ động vươn đầu lưỡi ra.
Lý Trì Nguyệt không nghĩ đến Đồ Cửu Mị lại phối hợp như vậy, dĩ nhiên còn chủ động vươn đầu lưỡi, một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại, nha đầu này dường như so với nàng còn chủ động hơn, rõ ràng là nàng chủ động hôn nàng ấy, nhưng nàng ấy trái lại càng thêm nhiệt tình quấn quít lấy đầu lưỡi của nàng, dường như muốn đem đầu lưỡi của nàng ăn vào, vì vậy Lý Trì Nguyệt lại không cam lòng tỏ ra yếu kém nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi Đồ Cửu Mị. Hai người tựa như phát hiện một trò vui, không ai nhường ai mà chơi đùa.
"Cửu Mị, ngươi trở về, đúng lúc ca ca mới vừa giết heo xong, để lại cho ngươi la hán thịt ngươi thích nhất, để mẫu thân nấu một bàn lớn...." Đồ tam ca cùng thất ca trực tiếp đẩy cửa tiến vào, nông phu vốn là không có quy củ gì, hơn nữa đã lâu không gặp muội muội liền trực tiếp xông vào. Đặc biệt là Đồ tam ca bởi vì hắn nên Cửu Mị mới đến Hầu phủ làm thiếp lòng tràn đầy hổ thẹn, cho nên vừa nghe muội muội trở về liền lập tức đến gặp, chỉ sợ muội muội ở Hầu phủ trải qua không tốt. Hơn nữa cũng đã sáng đến giờ cơm trưa, đó lại là muội muội nhà mình hơn nữa Đồ gia từ trước đến nay không có quy củ nhiều như vậy.
Hai người đang hôn đến khó lòng tách ra bị cả kinh lập tức muốn tách ra, chỉ là cục diện thân mật kia lại không kịp dừng, bị tam ca cùng thất ca của Đồ Cửu Mị nhìn thấy.
Lý Trì Nguyệt cũng bị nho nhỏ kinh hách, nàng đâu dự đoán được nông phu lại không biết quy tắc như vậy, khuê phòng của nữ tử cũng dám xông vào, nhưng nàng lập tức nghĩ đến Đồ đại nương hào phóng bưu hãn lại có một chút thoải mái. Bất quá rốt cuộc là người từng gặp qua chuyện lớn, nên nàng vẫn trấn định đứng dậy chỉnh đốn y phục có chút mật trật tự của bản thân, dáng vẻ vân đạm phong khinh, năm đó ngũ công chúa tự mình làm mẫu xuân cung đồ cho nàng xem, nàng cũng không không hề cảm thấy mất tự nhiên, hiện tại nàng chỉ hôn một chút có cái gì phải ngượng ngùng.
Đồ Cửu Mị sắc mặt ửng đỏ nàng tam ca cùng thất ca lại xông vào phòng người ta, nhất định là biết muội muội không ở đây nên mới như thế, lúc muội muội còn ở đây bọn họ cũng không dám xông loạn, nếu không muội muội sẽ tìm mẫu thân cùng tẩu tẩu cáo trạng.
Đồ gia gặp qua Hạng Huy cũng chỉ có Đồ lục ca cùng Đồ đại nương, những người khác đều chưa từng thấy quan cho nên tam ca cùng thất ca liền cho rằng người thân mật cùng muội muội chính là muội tế (em rể)
"Ha hả, ban ngày ban mặt, muội tế không khỏi quá nóng lòng đi, bất quá ta thích, xem ra muội tế cũng giống như ta là người hào sản." Đồ tam ca từ trước đến nay yêu thương nhất là Cửu Mị, sợ Cửu Mị ở Hầu phủ bị ủy khuất, hôm nay vừa thấy hai người ân ái dị thường, cũng có một chút yên tâm rồi.
Lý Trì Nguyệt nhìn Đồ tam ca cao lớn như cây cột, cùng Đồ thất ca bên cạnh đều cao lớn như nhau, đột nhiên có chút lý giải vì sao Đồ đại nương lại ghét bỏ nàng là tiểu bạch kiểm chân yếu tay mềm rồi, nam nhân Đồ gia thật đúng là cường tráng hiếm thấy.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân ăn đau khẽ nhíu mày, đau lòng chắn trước mặt phu nhân, tam ca nàng khí lực rất lớn, cho dù là vỗ nhẹ một cái thì khí lực cũng lớn hơn người bình thường, thể chất phu nhân lại nhược, vỗ đến phá hủy cũng không tốt.
"Tam ca, không nên động thủ động cước, nàng bị ngươi vỗ đến phá hủy, ngươi lấy cái gì đền ta." Đồ Cửu Mị tức giận bĩu môi.
"Yêu, Cửu Mị biết đau lòng nam nhân nhà nàng rồi, ngay cả ca ca cũng không cần nữa, thực sự là cánh tay bẻ ra bên ngoài." Đồ tam ca cười trêu chọc.
Mà ngay cả Đồ thất ca vẫn đứng bên cạnh không nói cũng hơi mỉm cười.
"Hắn là tam ca của ta, nhà của ta công phu giết lợn tốt nhất, sức lực cũng lớn kinh người, lại thích trêu đùa ta, bên cạnh là thất ca của ta, bình thường không thích nói chuyện, rất hũ nút (ít nói khó hiểu), tay nghề vô cùng tốt còn có thể làm nghề mộc." Đồ Cửu Mị giới thiệu các ca ca của nàng với Lý Trì Nguyệt.
"Tam ca, thất ca." Lý Trì Nguyệt hữu lễ gọi, thật ra trên người hai nam nhân trước mắt mùi máu tươi khiến Lý Trì Nguyệt rất không thích, nhưng vẫn có nhịn xuống.
"Muội muội ta lớn lên như hoa như ngọc, muội tế kiềm chế không được có thể lý giải, bất quá muội tế thể chất dường như kém một chút, nên mua một chút ngưu tiên ( đuôi trâu) tẩm bổ." Đồ tam ca có chút lo lắng, muội tế tuấn tú rất xứng đôi với muội muội, nhưng thể chất nhược đến làm cho người ta lo lắng.
Đồ thất ca đứng bên cạnh gật đầu tán thành.
Lý Trì Nguyệt đầu đầy hắc tuyến, xem ra, Đồ gia trên dưới đều rất lo lắng Đồ Cửu Mị phải làm quả phụ sống, lại ngại nàng dùng không bền, Lý Trì Nguyệt cũng không biết làm thế nào tiếp lời, nàng không muốn phức tạp hóa khiến mọi người biết thân phận của nàng, dù sao thì với thân phận của nàng tự mình đưa Đồ Cửu Mị về nhà truyền ra ngoài là không hợp quy củ, cũng không thỏa đáng, hơn nữa còn trở thành chân yếu tay mềm thì càng không được, thật sự là khiến người khác không nói nên lời.
"Nên đi ra ngoài dùng cơm rồi." Đồ thất ca nhắc nhở.
Sau khi Lý Trì Nguyệt ra ngoài liền nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng, một đống lớn nam nhân nữ nhân còn có một đống tiểu hài tử, gần như chật ních cả gian nhà, mà nàng là đối tượng bị vây xem, trong đó còn có thể nghe được một ít lời bàn tán về nàng, đại ý là cô gia này lớn lên thật là tuấn tú chỉ là thoạt nhìn nhu nhược một chút, thân thể nhược như vậy còn dám cưới nhiều thiếp thất và vân vân.
Người nhiều tạp vị cũng nhiều, đặc biệt là một đống hán tử mới vừa giết lợn trở về, vị đạo đó quá tạp quá khó ngửi, Lý Trì Nguyệt cảm thấy sắp bị huân đến hôn mê.
"Đại cô cô...." Một đống tiểu hài tử vây đến, vây quanh Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân nhíu mày liền biết cái mũi mẫn cảm của phu nhân chịu không nổi mùi trong nhà, cho dù là Đồ Cửu Mị không muốn nhưng cũng phải thừa nhận, mọi người trong nhà mình đứng chung một chỗ, vị đạo quả thật khó ngửi, nhưng nàng bị một đám tiểu hài tử vây lấy không đến được chỗ của phu nhân bên kia chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía mẫu thân.
"Các ngươi toàn bộ ra ngoài cho ta!" Đồ đại nương rốt cuộc là biết nhìn sắc mặt, thấy Lý Trì Nguyệt hơi nhíu mày rồi lại thấy ánh mắt cầu cứu của nữ nhi, cho rằng phu nhân không thích hoàn cảnh ầm ỹ.
Đồ đại nương ra lệnh một tiếng, rất không muốn rời khỏi cũng không thể không rời khỏi sảnh đường Đồ gia, sau một lúc lâu gian nhà mới thanh tĩnh trở lại, không khí cũng tốt lên. Bất quá rất nhiều tiểu hài tử vẫn vây quanh ở cửa, âm thầm nhìn cô gia tuấn tú văn nhược bên trong.