Phu Nhân Vì Sao Nàng Như Vậy

Chương 8

Sau khi Tề Man về phủ làm loạn một trận, mười mấy ngày sau, gã phu quân tiện nghi của ta, Tề Túc, đã đến tận cửa. 

Phụ thân ta đương nhiên không muốn gặp mặt, nhưng hắn đoán chừng ta còn chút tình cảm với hắn. 

Sáng sớm, hắn đã đứng ở ngoài tiểu viện của ta. 

Vì Trấn Quốc công phủ và Tề phủ vẫn chưa chính thức trở mặt, nên trên danh nghĩa hắn vẫn là con rể trong nhà, không ai ngăn cản hắn. 

Dựa vào hình tượng hiền thê lương mẫu, ta bảo Văn Thư mời hắn vào, còn đưa cho hắn một tấm chăn mỏng. 

“Phu quân, trời lạnh rồi.” Ta v**t v* bình nước nóng trong tay, ôn nhu nói. 

Tề Túc vừa bước vào, thấy phu nhân của mình sắc mặt tiều tụy, thân hình gầy gò, trong lòng không khỏi áy náy, giọng nói cũng dịu dàng hơn mấy phần: “Phu nhân.” 

Vốn dĩ cũng phải về Tề phủ, ta không muốn làm khó hắn nữa, tránh để hắn nghĩ ta lòng dạ hẹp hòi. 

“A Túc đến đón thiếp, thiếp rất vui.” Ta rũ mi cười. 

“Phu nhân không giận sao?” hắn hỏi. 

Giận chứ, giận đến mức chỉ muốn chôn hai người các ngươi chung một ngôi mộ thôi, ngươi nói có giận không? 

Trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt ta vẫn bày ra vẻ đau thương, cố tỏ ra kiên cường. 

“Giận thì vẫn giận.” Nói không giận thì rõ ràng là giả dối. 

“Nhưng thiếp cũng biết, mọi chuyện phát triển đến nước này, đều không phải ý của A Túc.” Chỉ là ý của hai người các ngươi là muốn giết cả nhà ta thôi. 

Ánh mắt hắn rạng rỡ, không ngờ phu nhân của mình lại thấu tình đạt lý đến thế: “Phu nhân hiền huệ.” 

Mắt ta hoe đỏ, nhỏ nhẹ nói: “Vị cô nương kia, thiếp thấy diện mạo nàng cũng không phải kẻ ác, nhưng bụng đã lớn như vậy, lại cùng phu quân trở về.” 

“Thiếp không muốn so đo chuyện này với phu quân, nhưng ở chỗ Bệ hạ, phu quân nên giải thích thế nào?” Giải thích việc chàng vừa đánh giặc vừa làm người ta có thai à? 

Tề Túc trầm mặc. Hắn đã hiểu ý ta. Việc này chỉ có hai cách giải quyết: một là thừa nhận Kiều Kiều là kỹ nữ trong quân, hai là thừa nhận mình lén lút giấu nữ nhân trong quân. 

Cách thứ nhất, thanh danh của Nguyễn Kiều Kiều sẽ tan tành. Cách thứ hai, tiền đồ của hắn sẽ tiêu tan. 

Nhưng nam chính vẫn là nam chính, cũng có chút bản lĩnh. Hắn lập tức nói: “Tề gia không phải chỉ có mình ta là nam nhi, đệ đệ ta cũng có thể học hành làm quan.” 

Ý hắn là, hắn chọn cách thứ hai.

Đôi mắt ta rưng rưng, đỏ hoe nói: “Phu quân, chàng thật sự coi trọng vị Nguyễn cô nương kia đến vậy sao?” 

Tề Túc cứng họng, trong lòng càng thêm áy náy. Trước đây, Trấn Quốc công nguyện ý gả nữ nhi cho hắn là vì coi trọng tiền đồ của hắn. Giờ đây, hắn lại vì Kiều Kiều mà làm tổn thương lòng phu nhân đến thế. 

Hắn hé môi, nhưng không thốt nên lời. 

Ôi, thật là cảm động đất trời, vì một mình Nguyễn Kiều Kiều mà buông bỏ tiền đồ, thậm chí cả danh dự Tề gia. 

Ta nghĩ thầm, tay vẫn không ngừng lau nước mắt: “Đã như vậy, chàng còn cầu xin ta trở về làm gì?” 

Tề Túc thấy ta nghẹn ngào, liền vội nói: “Tề Túc có lỗi với phu nhân. Nhưng từ nay về sau, Tề Túc tuyệt đối không tái phạm, nhất định sẽ đối xử tốt với phu nhân.” 

Hắn quả thật rất áy náy, nhưng nếu không khuyên được ta về, cha mẹ hắn chắc chắn sẽ làm khó Kiều Kiều, còn danh tiếng Tề gia cũng sẽ mất hết. 

Ý của hắn là muốn dỗ ta về để giải quyết mớ hỗn độn của cả nhà, tiện thể bịt miệng thiên hạ. 

Ta trông giống một người chịu thiệt thòi lớn đến vậy sao? 

Nhưng hiện tại, ta dường như chỉ có thể đóng vai này, quan trọng nhất vẫn là phải bảo toàn tính mạng. 

Hoàng đế cữu cữu ta chắc chắn đã biết chuyện của ta, nhưng không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ là đang dồn nén sự giận dữ của cả Trấn Quốc công phủ đối với Tề Túc. 

Cô cô ta hai ngày trước cũng gửi thư, dù xót xa cho ta, nhưng vẫn khuyên ta nhẫn nhịn. 

Cuối cùng, phụ thân ta đã ngầm điều tra Hiền vương. Ta không thể để mọi chuyện đổ bể. Dù nội tình thế nào, ta phải ổn định tình hình trước đã. 

Hơn nữa, theo diễn biến hiện tại, Tề Túc chắc chắn không thể được trọng dụng, càng không thể trở thành trợ thủ đắc lực của Hiền vương như trong truyện. 

“Trước kia ta đã nghĩ, có thể cùng A Túc cử án tề mi, sống một cuộc đời viên mãn.” Ta nghẹn ngào, “Nhưng đã như vậy, thì chúng ta hãy tương kính như tân.” 

Tề Túc trong lòng càng thêm khó chịu. Một nữ tử như phu nhân hắn, gả cho ai cũng có thể sống tốt. Đáng tiếc, hắn đã có Kiều Kiều rồi.

Bình Luận (0)
Comment