Mà nàng ta đối với mình, có lẽ là về sau lại động tình? Nàng ta động tâm, nhưng cũng chưa từng gây tổn thương cho Lộ Nhi, tổn thương hài tử.
Tất cả mọi chuyện thoáng chốc đều được xâu chuỗi, bây giờ mấu chốt chính là quan hệ giữa Hướng Quân và Lộ Nhi. Lộ Nhi nói không biết Hướng Quân, nói quả quyết như vậy, cũng không phải là nói dối!
“A. . . . . .”
Lộ Nhi chợt kinh ngạc hô to một tiếng, tất cả mọi người nhìn về phía nàng, chỉ thấy gương mặt nàng tái nhợt.
“Lộ Nhi. . . . . .”
“Lộ Nhi. . . . . .”
Mấy tiếng kêu lên, Lộ Nhi run rẩy che miệng lại, không thể tin lẩm bẩm:
“Không thể nào, không thể nào. . . . . . Không thể nào. . . . . .”
“Lộ Nhi, xảy ra chuyện gì?”
Hai bả vai đồng thời bị hai người nắm, một bên là Hiên Vương, một bên là Cô Ưng!
Nếu là lúc bình thường Hiên Vương chắc chắn không vui, nhưng lúc này, cái gì hắn cũng không để ý, chỉ là nhàn nhạt nhìn lướt qua cái tay chướng mắt kia.
Mà Từ thái y bọn họ, cũng quan tâm nhìn về phía Lộ Nhi, Lộ Nhi khổ sở cười:
“Ừm, Vương gia, nha đầu bên cạnh công chúa, chàng có nhớ không?”
Hiên Vương gật đầu một cái, trong đầu chợt nhớ tới lời của {ám vệ}, hắn kinh ngạc nói:
“Lộ Nhi, ý nàng là. . . . . .”
Lộ Nhi khó khăn gật đầu, nếu quả thật như vậy, có thể đã là chuyện rất lớn——
Ô ô, nàng phụ nữ có thai này, sao lại khổ như vậy!
Ngày hôm nay thật tốt a, còn chưa kịp bắt đầu, làm sao lại đột nhiên biến thành. . . . . .
Aiz!
“Lộ Nhi, nha đầu nào? Chuyện gì xảy ra?”
Cô Ưng không hiểu, hắn không biết chuyện gần đây của Lộ Nhi và Hiên Vương, càng không biết công chúa đã đến ở trong Hiên Vương phủ.
“Nha đầu Tiểu Mê của Công chúa, có một lần lúc không người, đã gọi tôi là nương nương. . . . . .”
Nàng cúi đầu, hiện tại nàng cũng choáng váng vô cùng, nàng thật không biết chuyện gì đang xảy ra.