“Hiên Vương, khi nhận được tin này, ta cũng không thể tin được, nhưng Lộ Nhi chính là Lộ Châu, các nàng chẳng những diện mạo giống nhau, ngay cả hài tử trong bụng cũng phù hợp, ngài nói nàng không phải là Lộ Châu, cõi đời này, sẽ có chuyện trùng hợp như thế sao?”
Hướng Quân bưng rượu lên, như ánh mắt như ánh sao nhìn chằm chằm rượu trắng trong chén.
“Nhưng hài tử trong bụng Lộ Nhi là của ta, ta cùng nàng, ba năm trước đã quen biết. . . . . .”
Hiên Vương tự tin nhìn Hướng Quân, Hướng Quân nhăn mày, không phải nói Lộ Nhi là gần đây mới xuất hiện ở Hiên Vương phủ sao? Bọn họ làm sao có thể biết nhau ba năm trước đây?
Không thể nào! Không thể nào?
“Vương gia, theo ta được biết, Lộ Nhi là gần đây mới. . . . . .”
Nghĩ đến Lộ Nhi từ trên trời rơi xuống, trong lòng Hướng Quân có chút sợ, thật may là hài tử của bọn họ không sao, bằng không. . . . . .
“Hướng Quân, ta cảm thấy đúng như vậy, Lộ Nhi biết rõ nhất đứa bé trong bụng nàng là của ai. Tại sao không hỏi xem ý kiến của nàng?”
Bọn họ, đều là hai người kiêu ngạo cỡ nào, nhưng hôm nay, lại ngây thơ tranh luận về một đứa bé chưa ra đời, cũng thật may là nơi này không có người ngoài, nếu như bị họ thấy, đoán chừng cũng sẽ cười nhạo mất.
“Nàng, ngủ. . . . . .”
Nói đến Lộ Nhi, Hướng Quân thở dài, nàng ở trên lầu, chắc cũng ngủ rồi.
Lộ Nhi vẫn đang giận hắn, hỏi Lộ Nhi, mình làm sao có phần thắng? Lộ Nhi hiện tại một lòng đều nghiêng về Hiên Vương.
“Ta muốn gặp nàng!”
Hiên Vương giương mắt nhìn về cầu thang cách đó không xa, kiên định nói.
“Không được!”
Hướng Quân nhếch mày, hiện tại bọn họ không thể gặp mặt, gặp mặt, đảm bảo sẽ xảy ra chuyện!
Lộ Nhi bây giờ còn không biết hắn vẫn ở kinh thành, nếu như biết, vậy sẽ náo loạn thế nào đây?
Hắn lừa nàng, đúng là như thế!
“Nếu như ta vẫn muốn gặp?”