Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy trong viện có ba nữ tử quần áo giống nhau, các nàng thấy Lộ Nhi đi ra, đều đồng loạt quay đầu lại:
“A, là Bạch muội muội đã tới. . . . . .”
Thanh âm chua chát, trừ Ngọc Hà, còn ai vào đây?
“Cái gì mà muội muội chứ, nên gọi là tỷ tỷ. Mấy ngày nữa, Bạch cô nương sẽ là Vương phi . . . . . .”
Hương Linh che miệng, cười khúc khích.
“Tỷ tỷ, Vương gia gần đây, có khỏe không?”
Một nữ tử khác, đôi mắt nhỏ giống như thỏ con đang hoảng sợ, điềm đạm đáng yêu nhìn nàng, cả người nhu nhược khiến người khác đau lòng.
Lộ Nhi nhăn mặt nhíu mày, hình như cho tới bây giờ nàng chưa từng nói chuyện với nữ nhân này, nàng ta tên Tuyết Phù. Lộ Nhi nhớ rõ Tiểu Tuệ đã nói với mình, cũng là một trong ba tiểu thiếp được cưng chiều.
“Vương gia rất khỏe, thân mình đã không còn trở ngại, mấy vị cứ từ từ tán gẫu, ta trở về trước còn có việc. . . . . .”
Không muốn tiếp xúc nhiều với các nàng, nghĩ đến Hiên Vương cùng các nàng từng xxoo, Lộ Nhi làm sao có thể vui vẻ được chứ?
“Lộ Nhi, đã lâu không gặp, trò chuyện đi!”
Thấy Lộ Nhi sắp rời đi, Hương Linh bắt lấy ống tay áo Lộ Nhi, dịu dàng nói.
“Ha ha, ngày đó phải đa tạ cô đã nhắc nhở? Nếu không phải là cô, Vương gia của chúng ta có thể đã. . . . . .”
Quay đầu, hai mắt lạnh lùng nhìn Hương Linh, Lộ Nhi cố cao giọng lên, muốn để cho công chúa trong phòng nghe được ——
Mặc kệ lúc ấy có phải chủ ý của công chúa hay không, ít nhất nàng cũng phải nhắc nhở bọn họ một tiếng, có đôi khi, “ý tốt” cũng sẽ gây ra chuyện xấu.
“Ta. . . . . .”
Trên mặt Hương Linh hiện lên một tia mất tự nhiên, mặt khác ánh mắt hai nữ tử kia cũng nhìn lại đây, dường như đang oán trách nhìn Hương Linh ——
Dù sao, Vương gia đã lâu không sủng hạnh nữ nhân trong viện, mặc kệ hắn muốn sủng ai cũng được, chỉ cần phá vỡ sự chuyên sủng của Lộ Nhi, đối với các nàng mà nói, cũng là một chuyện tốt.